Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1017 : Xuyên qua thú thế 21

Ngày đăng: 22:37 07/03/21


Edit: Diệc Linh



Beta: Tinh Niệm



Nữ nhân tên Giffy nhìn chằm chằm Tô Yên.



Giọng nói ngâm nga mang theo ý cười.



"Ta còn không biết tên cô là gì."



"Tô Yên"



Vừa dứt lời, trong mắt Giffy hiện lên tinh quang.



Cô ta vội vàng thu liễm tầm mắt.



Quay đầu nhìn về phía đá quý hồng nhạt trong tay Tô Yên.



Giffy cười nói.



"Đá quý này không tồi."



Tô Yên thu phản ứng kỳ lạ của cô ta vào trong mắt.



Sau đó, dời tầm mắt dừng ở trên đá quý này.



"Ân"



Cô lên tiếng.



Giffy ý cười càng tăng



"Chúng ta có duyên gặp lại."



Tô Yên gật đầu.



"Được"



Nói xong, Giffy nhìn thoáng qua.



Tiếp tục đi về phía trước.



Tô Yên đứng ở trước sạp nhỏ kia, nhìn đá quý trong tay.



Cho đến khi Giffy rời khỏi hẳn.



Tô Yên luôn xác nhận với người bán kia, đá quý này thật sự không cần tiền.



Cô cầm đá quý rời đi.



Tô Yên cúi đầu đi, không biết suy nghĩ cái gì.



Rất nhập tâm.





Giffy là Chủ Thần đứng thứ tư.



Lúc trước khi chọn Chủ Thần đều lấy thực lực ra nói chuyện.



Nếu Chủ Thần đứng thứ hai tới, ký chủ lo lắng cũng là bình thường.



Nhưng Giffy này, dựa theo đạo lý mà nói, hẳn là thực lực còn kém xa ký chủ mà.



Tiểu Hoa nghĩ mãi vẫn không hiểu, đành trực tiếp hỏi Tô Yên



"Ký chủ, Chủ Thần Giffy kia rất lợi hại sao?"



"Cũng được."



"Ký chủ sợ hãi cô ta sao?"



Tô Yên nghe âm thanh cẩn thận của hệ thống.



Phục hồi lại tinh thần.



Nghi hoặc



"Tại sao lại hỏi như vậy?"



Tiểu Hoa nhỏ giọng nói.



"Bởi vì nhìn bộ dáng ký chủ, hình như rất để ý cô ta."



Tô Yên không nói gì.



Cô nghe âm thanh tiếng lá xào xạc.



Hôm nay mặt trời rất rực rỡ, ngày thường chỉ có buổi chiều mới có gió.



Tô Yên thất thần trong giây lát.



"Có gió tới."



Gió thổi một lúc.



Bỗng nhiên bầu trời đổ mưa.



Trời vẫn nắng, không hề có mây đen.



Thế nhưng dưới thời tiết oi bức lại có mưa kéo đến.



Tô Yên ngẩng đầu, nhìn từng hạt mưa trong không trung.



Cô đứng giữa mưa.



Tóc bị ướt nhẹp.



Rất nhanh, váy trắng mặc trên người cũng ướt sũng.



Cô vẫn đứng đó không hề nhúc nhích.



Nhắm mắt lại.



Bỗng nhiên, đỉnh đầu xuất hiện một bóng người.



Nước mưa bị chắn lại.



Những nơi khác mưa vẫn ào ào rơi xuống.



Nhưng lại không có giọt mưa nào rơi trên người cô.



___



Lót dép hóng đi các nàng, mai tui bạo chương á!!!!