Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 217 : Đại lão sắp hắc hóa (58)

Ngày đăng: 16:41 30/04/20


Edit: Ư Ư



Đầu tiên anh ấy quay đầu nhìn Tô Yên và Long Lị Lị.



Nhìn Tô Yên đầu đầy mồ hôi mà không kêu một tiếng cũng cảm thấy ấn tượng về cô gái này tốt hơn một chút.



Sau đó anh ấy lên tiếng, "Hai cô ở đây nghỉ ngơi một lát để tôi đi tìm thử xem."



Long Lị Lị đi đến trước mặt Tần Húc, "Để tôi đi cùng anh, dù gì chúng ta cũng là một đội."



Long Lị Lị không quên lúc này vẫn đang quay.



Tuy mệt nhưng thứ quan trọng hơn cả là hình tượng.



Tần Húc thấy Long Lị Lị kiên trì như thế cũng gật gật đầu, "Được rồi."



Trước khi đi còn nghe thấy giọng nói đầy quan tâm của Long Lị Lị, "Tô Yên, cô nghỉ ngơi một lát đi, uống nhiều nước một chút."



Tô Yên đỡ cây ngồi xuống gật gật đầu, "Được."



Sau đó Long Lị Lị và Tần Húc rời đi.



Ước chừng nửa tiếng sau, Tô Yên uống sạch một lọ nước, cô đã nghỉ ngơi xong.



Ngó trái ngó phải có chút nhàm chán nên cô đành nhìn mặt đất phát ngốc.



Một cơn gió lạnh thổi tới rất mát mẻ.



Lúc này, Long Lị Lị và Tần Húc cũng quay về




Tổ đạo diễn đều đã thông báo cho người đại diện chuyện kỳ này sẽ live stream.



Người đại diện cũng đều sẽ truyền đạt cho người của mình biết.



Nhưng lần này Tô Yên tới vội vàng làm Kevin quên mất cả chuyện này!



Người đang xem live stream đã bắt đầu mắng chửi Tô Yên.



"Mẹ kiếp! Người này là ai, thấy anh Húc nhà tôi tốt bụng thì bắt nạt phải không?"



"Mọi người tới đây để mạo hiểm, con mẹ nó cô còn đặt mông ngồi ở đây để người trong đội đi thám hiểm, có thể yên tâm thoải mái được à?"



"Tôi cảm thấy rất kỳ quái, cô gái Tô Yên này sao có thể trà trộn vào đây??? Không biết làm gì còn dám tham gia chương trình này à?"



........



.......



Blah blah, tiếng mắng làm live stream còn bị cắt đứt một lần.



Tô Yên cũng không biết chuyện này.



Tô Yên thấy Tần Húc đi nửa tiếng.



Chờ đến khi anh ấy về thì trên tay đã cầm theo một cái hộp manh mối.



Long Lị Lị sáng lên, có vẻ rất vui, "Anh tìm được rồi à? Giỏi quá đi!"



Tần Húc nửa bất đắc dĩ nửa cười nói: "Cô cũng đừng vui mừng quá sớm."



Nói rồi anh ấy mở cái hộp kia ra.



Bên trong là một cái thìa làm bằng sứ, cái loại làm rơi là vỡ...



Long Lị Lị tỏ vẻ không sao cả an ủi, "Không sao cả, anh Tần đã rất giỏi, đây là một sự bắt đầu tốt đẹp."



Tô Yên nhìn cái hộp trong tay Tần Húc, nửa ngày sau mới phản ứng lại.