Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 362 : Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 35

Ngày đăng: 22:07 20/05/20


Edit: Tinh Niệm



Hai người đứng ở cửa một hồi lâu.



Tô Yên không nói lời nào, Kỷ Diễn cũng không ra tiếng.



Chỉ đứng trơ ra ở đằng kia.



Thật lâu sau, Kỷ Diễn ngẩng đầu lên.



Hắn nhìn Tô Yên chậm chạp không có thanh âm, nuốt một chút nước miếng.



Môi giật giật, một lúc lâu sau, mới chậm rãi nói



"Em nói, tôi có thể tới tìm em."



Cô nhìn hắn, thật lâu thật lâu sau.



"Anh đến đây."



Nói xong, duỗi tay cầm lấy tay Kỷ Diễn.



Tay Hắn thực lạnh lẽo.



Chỉ là người dĩ vãng luôn luôn nghe lời, lần đầu tiên lại có phản kháng.



Hắn đứng ở chỗ đó, không theo Tô Yên đi vào.



Con ngươi đen nhánh cố chấp nhìn Tô Yên.



Nửa ngày, cô ra tiếng



"Có chuyện muốn nói cùng em?"



Thanh âm Tô Yên cùng bình thường không có gì khác biệt.



Kỷ Diễn nhấp môi, đôi mắt buông xuống, lông mi run lên run lên, nốt ruồi lệ kia theo chủ nhân biểu tình, có vẻ phá lệ bi thương.



Thật lâu sau, Kỷ Diễn môi giật giật




"Tôi, tôi........"



thanh âm Hắn khàn khàn vang lên, tựa hồ không có cách nào nói ra lời bản thân muốn nói.



Tô Yên nhìn hắn, nửa ngày.



"Cúi xuống."



Cô ra tiếng.



Kỷ Diễn một bàn tay bắt lấy góc áo, thành thành thật thật hạ lưng xuống.



Tô Yên dựa qua, ôm cổ hắn, hôn lên môi hắn.



Môi Hắn thực lạnh.



Khác với lúc trước hôn một chút liền buông ra.



Tô Yên vươn đầu lưỡi, chạm chạm bờ môi của hắn.



Động tác này của cô, làm cho Kỷ Diễn bên tai lập tức liền đỏ.



Hoàn toàn không có ý nghĩ đi so đo lời nói vừa nãy của Tô Yên.



Mà Tô Yên đâu?



Được rồi, trong trí nhớ của cô, mỗi lần cô hôn môi đều là bị động.



Cho dù là chủ động, quyền khống chế cũng không ở trong tay cô.



Thế cho nên đến lúc này, là những gì cô đã học được ở những vị diện trước.



Hôn thật lâu.



Tô Yên buông ra.



Miệng hồng hồng.



Mà Kỷ Diễn, vốn dĩ bộ dáng nhìn tái nhợt ốm yếu, hiện giờ bên tai phiếm hồng, môi cũng hồng hồng.



Nhưng thật ra môi hồng răng trắng so với vừa nãy có khí sắc hơn nhiều.



Kỷ Diễn thoạt nhìn, càng vô thố, lúng túng.



Tô Yên lôi kéo hắn đi vào trong phòng.



Lúc này đây rốt cuộc kéo động được hắn.



Hắn thực ngoan đi theo Tô Yên đi vào bên trong.