Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 422 : Tô tiểu gia là nữ sinh 28
Ngày đăng: 22:08 20/05/20
Edit: Tinh Niệm
Họng sung đen như mực nhắm ngay vào cô, chỉ chờ ra lệnh một tiếng.
Nhưng mà..... phanh!
Không biết từ chỗ nào chạy ra một con báo.
Trực tiếp đánh úp lại, một ngụm cắn đứt cổ họng một người trong đó.
Mọi người còn chưa hết khiếp sợ.
Sau đó là Chó Sói tiếp đến Hổ, chỉ nghe thanh âm ầm ầm các loại động vật chạy vội gầm rú từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Mặt đất cũng bị chấn động đến run rẩy.
Tô Yên buông xuống mặt mày, chậm rãi đứng lên.
Thiếu niên thanh lãnh, mắt cũng không liếc một cái, chỉ là rơi xuống một câu
"Đều phải chết ở nơi này."
Giọng nói vang lên, nháy mắt, đám kia người liền bị động vật ăn thịt vây quanh.
Tiếng khóc tiếng kêu thảm thiết, vang lên khắp nơi.
Động vật gầm rú, cùng với tiếng la hét của con người.
Thậm chí đều không kịp nổ súng, chúng nó là động vật săn mồi, ngày thường chú ý chính là tốc độ.
Nháy mắt, bộ dáng tàn nhẫn cắn thịt xé rách, máu tươi bắn ra.
Tô Yên nhìn những người đó.
Đứng ở trong mưa.
Nhẹ nhàng ra tiếng
"Có người nói với ta, làm người phải có điểm mấu chốt, nên biết rằng có một số việc làm được, có một số việc làm không được. Bằng không, có khác gì cầm thú đâu."
Chỉ là..., ngay lúc này, đại môn bị phá mở.
Túc Cửu Từ đứng ở cửa.
Nhìn hết thảy trước mắt.
Tả Lãnh cơ hồ là không chút nghĩ ngợi, đã đứng ở trước mặt Túc Cửu Từ bảo vệ hắn.
Mà ánh mắt Túc Cửu Từ, dạo qua một vòng trên đám dã thú, dừng lại trên người Tô Yên đứng ở trung tâm.
Tự nhiên nhìn thấy trường hợp như vậy hẳn là khiếp sợ.
Nhưng mà khiếp sợ qua đi, nhìn thấy Tô Yên cúi đầu, bộ dáng cả người đều là máu.
Tâm hắn, đau đớn trong một cái chớp mắt.
Tả Lãnh sắc mặt căng chặt
"Lão đại, anh đi trước đi."
Túc Cửu Từ không động, chỉ đứng ở chỗ đó, một đôi phượng nhãn chỉ nhìn Tô Yên.
Sau đó, hắn vòng qua Tả Lãnh, đi đến phía trước.
Các loại động vật chỉ là tụ tập ở chỗ này.
Lại không có khởi xướng tiến công với Tô Yên đang đứng ở trung tâm.
Thậm chí càng có một ít động vật cách Tô Yên rất gần, hai mắt trừng bốn phía.
Nếu nói là muốn ăn Tô Yên, chi bằng nói chúng nó đang bảo hộ cô thì đúng hơn.
Như là ở bảo vệ thứ quan trọng nhất vậy.
Mà khi Túc Cửu Từ tới gần, những loài động vật đều cảnh giác lên.
Ánh mắt kia là đang phòng bị.
Nhưng mà, lại không có bất luận một con động vật nào tấn công Túc Cửu Từ.
Chúng nó đang nghe mệnh lệnh.
Cho đến khi, hắn tiến đến càng ngày càng gần, một con động vật phát ra tiếng gào rống.
Túc Cửu Từ bước chân dừng lại.
Lúc này, Tô Yên ngẩng đầu lên.
Cách các loại động vật, đối diện ánh mắt với hắn.