Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 550 : Tang thi vương VS mảnh mai nữ chủ 23
Ngày đăng: 09:30 20/08/20
Edit: Tinh Niệm
Khi bên này nói chuyện, người trên mấy tầng lầu đã có chút đắc ý vênh váo, bắt đầu khinh thường người ở dưới.
"Mấy người thật đúng là bé ngoan a, bây giờ đã là mạt thế! Diệp Lương kia cũng không phải lãnh đạo của các người, quan tâm cô ta làm gì, trên này không thiếu thứ tốt đâu a!"
Giọng nói vừa dứt, phía dưới liền có người ngo ngoe rục rịch muốn rời đi.
Mà ngay lúc này.
Đột nhiên trên tầng cao nhất, truyền ra một tiếng gào rống, nháy mắt, có một thứ trực tiếp nhảy từ mái nhà xuống tầng bảy, răng rắc vài cái đã bẻ gãy đầu kẻ vừa mới nói chuyện.
Diệp Lương nheo mắt lại, mang theo nguy hiểm cảnh giác
"Tang thi cấp ba."
Máu tươi từ tầng bảy bắn xuống, rơi vào một vài người ngồi ở vị trí trung tâm.
"A a a a a a a a!!!!!"
"Cứu mạng! Cứu mạng!!!"
Tiếng gào che trời lấp đất từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Đám người ở lại cùng Diệp Lương vừa mới còn có ý định muốn rời đi, tức khắc thét chói tai hoảng sợ chạy hướng tới Diệp Lương muốn cô che chở.
Diệp Lương ra tiếng
"Che chở bọn họ, lên xe, lao ra ngoài!"
Chỉ là Tô Yên phản ứng càng mau.
Không, phải nói khi cô thấy rõ người lái xe là Tần Cầm thì đã có động tác.
Thân thể nhanh chóng lùi lại ra sau, chạy đến sau một cây cột.
Oanh!
Một giây sau, xe đụng vào cây cột, mặt đất phát ra chấn động.
Sau đó, không ít tang thi vây quanh về bên này.
Tần Cầm khinh thường câu môi, không tiếng động nói ra mấy chữ
"Đi tìm chết đi."
Sau đó, chuyển xe, dựa theo đường cũ quay lại, không thèm liếc mắt nhìn Tô Yên một cái.
Khi quay xe cũng đâm vào mấy con tang thi.
Tô Yên tránh ở sau cây cột, tuy rằng không bị xe đâm trúng, nhưng lại bị tang thi vây quanh.
Ba tầng trong ba tầng ngoài, tang thi ùa vào đông đúc.
Cô từng bước một lui ra sau, lưng chạm vào vách tường.
Ánh mắt thực bình tĩnh.
Tang thi nhiều, nhưng thân thể của cô cũng không sợ độc tang thi, dù có bị thương cũng sẽ không chết.
Nhưng sợ chính là, thể năng thân thể này theo không kịp, sẽ bị đám tang thi ăn luôn ở nơi này.
Không kịp để cô nghĩ nhiều, đã có con tang thi lại đây.
Trong tay chỉ có một lọ nước khoáng, còn có một cái súng.
Tô Yên chỉ có thể lấy tay trở thành vũ khí.
Trước mặt cô, một đám tiếp theo một đám tang thi ngã xuống.