Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 700 : Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi 53

Ngày đăng: 09:34 20/08/20


Edit: thuha5802



Beta: Tinh Niệm



Liếc mắt một cái liền thấy được Diệp Tiêu.



Hắn đi vào, mồ hôi đầy đầu.



Tô Yên chớp chớp mắt



"Anh đi đâu vậy?"



Cô chỉ thuận miệng hỏi, nhưng Diệp Tiêu giống như không biết phải làm sao.



Đứng tại chỗ nắm góc áo.



"Anh, anh......"



Tô Yên nhìn hắn trong chốc lát



"Không muốn nói?"



Diệp Tiêu do dự một cái chớp mắt, sau đó gật gật đầu.



Hắn không muốn lừa cô, không muốn nói thân phận của mình.



Nói ra, cô sẽ không thích hắn.



Nghĩ đến việc này ánh mắt Diệp Tiêu liền gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên, cực kỳ bức thiết.



Tô Yên lôi kéo tay hắn, không hỏi lại.



"Đói bụng không?"



Diệp Tiêu lắc đầu



"Không đói bụng."



"Thế đi tắm rửa rồi ngủ."



Diệp Tiêu nghe, trước mắt sáng ngời.



Tô Yên bổ sung một câu



"Đơn thuần ngủ."





"Ta khi nào đã cho ông hứa hẹn?"



"Lúc trước cô nói với tôi còn không phải là ý tứ này?



Cô còn để thủ hạ của mình ba ngày tới tìm tôi, còn không phải là muốn liên minh?"



Tô Yên nhìn về phía Triệu Lâm



"Cậu đã cho hắn hứa hẹn?"



Triệu Lâm lắc đầu



"Không có."



Tô Yên quay đầu,



"Ông nghe thấy được?"



Tôn Vô Thịnh sắc mặt âm trầm.



Thở hổn hển nhìn cô.



Cuối cùng, hít sâu một hơi



"Tôi mấy năm nay sóng to gió lớn gì cũng đều thấy qua, thế nhưng Tô Yên, cô cũng đủ tàn nhẫn."



Vừa mới nói xong.



Lạch cạch một tiếng, Tô Yên ném văn kiện trong tay vào trước mặt Tôn Vô Thịnh



"Nhìn xem việc chính ông mấy năm nay làm, nếu không còn lời nào để nói, liền ký tên đi."



Tôn Vô Thịnh nổi giận đùng đùng, rầm một tiếng ném văn kiện lên trên mặt đất.



Hừ lạnh một tiếng



"Muốn tôi nhận? Không có cửa đâu!"



Tô Yên sắc mặt lãnh đạm, thấy hắn phản kháng, nội tâm cũng không hề gợn sóng



"Ông là tính ngược, thêm cả đồng tính luyến ái, thích nhất bé trai nhu nhược, người chết ở trên tay ông, không hai mươi cũng mười mấy."



Tôn Vô Thịnh không để bụng



"Vu khống, lấy ra chứng cứ đi."



Tô Yên ngẩng đầu, con ngươi nhìn thẳng hắn.



"Xác thật không có tìm được chứng cứ."



Cô nói trắng ra.



Tôn Vô Thịnh nhìn Tô Yên, ánh mắt khinh miệt.



"Cô không cách nào định tội tôi, tôi không nhận tội, 24 giờ sau, phải thả tôi ra "



Tô Yên gật gật đầu.



Lúc lâu sau, cô ra tiếng



"Nam nhân nhà ta, lớn lên đẹp, còn thực nhu nhược. Chờ đến lúc ông đi ra ngoài, ta sợ hắn sẽ xảy ra chuyện. Cho nên nếu ông ra ngục...."