Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 733 : Yêu Vương đại nhân hắc hóa (23)

Ngày đăng: 09:35 20/08/20


Editor: Vio



Beta: Tinh Niệm



Tô Yên thấy hắn đột nhiên hôn môi cũng không có gì bất ngờ.



Bởi vì nàng cũng sẽ đột nhiên hôn hắn.



Ví dụ, lúc hắn nghi ngờ nàng, còn có lúc hắn tức giận.



Sau đó, hai người liền ở trong một viện tử do thôn dân sắp xếp.



Sáng sớm hôm sau, nghe được trước cửa truyền đến âm thanh.



Tô Yên rời giường, đẩy cửa ra.



Vẫn là vị thôn dân hôm qua dẫn đường cho bọn họ.



Người kia đầu tiên thi lễ với Tô Yên, sau đó nói



"Hai vị, vị này chính là Thánh Nữ của chúng ta gọi là Thánh Nhu.



Theo ý của trưởng lão, để các ngươi tiếp xúc nhiều hơn, hy vọng có thể mau chóng quen thuộc."



Cùng lúc, vị nữ tử kia tháo khăn che mặt xuống.



Lộ ra một gương mặt mang theo tươi cười rất là thanh thuần.



"A, là các ngươi, chúng ta đã từng gặp nha.



Hôm qua cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, ta đã té ngã rồi."



Lúc nói, mặt nàng vô tội, một bộ cảm kích.



Khác với hôm qua, hôm nay Thánh Nhu mặc một thân y phục màu trắng.



Mang theo cảm giác thánh khiết.



Tô Yên nghiêng người cho nàng đi vào.



Thánh Nhu ánh mắt thật mau đã dừng ở trên người Hoa Khuynh.



Nàng cười mi mắt cong cong





Tô Yên chỉ chỉ người ngoài cửa



"Ta vừa mới muốn ngăn, chàng đã xuống tay càng nhanh, hơn nữa tu vi ta còn chưa có khôi phục."



Mới vừa vừa nói xong, trong đầu Tiểu Hoa non nớt hỏi



"Ký chủ, chị là đang sợ sao?"



Ký chủ của nó tuy rằng chưa bao giờ gây chuyện, nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền phức.



Đây cũng chính là do EQ chậm chạp mà thành.



Trước nay Tô Yên đều không cần xem sắc mặt người khác để hành sự.



Muốn làm cái gì liền làm cái đó, ai cũng không uy hiếp được nàng, cũng không có người làm nàng sợ hãi.



Cần EQ cao làm gì?



Nhưng là hiển nhiên, ký chủ nhà nó hiện tại sẽ xem ánh mắt người khác a.



Nhìn nam chủ đại nhân thực tức giận, liền yên lặng biện giải hai câu cho mình??



Nếu là ở trước kia, ký chủ tuyệt đối một câu cũng không buồn giải thích.



Muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế đó, không quan hệ với nàng.



Tuy rằng biết là không nên, nhưng Tiểu Hoa vẫn rất muốn cười.



Sau đó, yên lặng ra tiếng



"Ký chủ cố lên!!"



Hoa Khuynh nhìn chằm chằm Tô Yên thật lâu, khóe môi hàm chứa ý cười



"Ân nhân, mạng ta là nàng cứu."



Tô Yên gật đầu



"Ân"



"Ân nhân đã cứu ta, liền có trách nhiệm bảo hộ an nguy của ta."



Tô Yên



"······ hả?"



Hoa Khuynh như cũ nói



"Nếu là ân nhân bảo hộ không tốt, đó chính là ân nhân sai."



Tô Yên



"······"



Đây là cái lý luận thần thánh nào a?