Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 873 : Nam Chủ Đại Nhân Quá Xấu Rồi (29)
Ngày đăng: 09:39 20/08/20
Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Phượng Dung khẽ câu đôi môi mỏng lạnh.
Con ngươi đen nhánh nhìn về phía Phượng Quốc Nguyên
"Hóa ra vị này, chính là mẹ kế của tôi a."
Hắn nói với giọng hàm chứa ý cười, nghe không ra ý vị gì.
Phượng Quốc Nguyên bị câu nói không thể hiểu được của đứa con nhà mình làm cho hoài nghi.
Cũng không biết đứa con trai này nghĩ như thế nào.
Nhưng mà nghĩ lại chuyện mình đi tìm vợ trẻ từ trước đến nay, hình như Phượng Dung cũng chưa từng nói gì.
Hẳn là cũng không có việc gì quan trọng.
Phượng Quốc Nguyên vo vo tay mập mạp ở trong túi.
"Ta cùng với mẹ kế của ngươi là thật tình yêu nhau, tối nay muốn mang cô ấy về, để ngươi gặp mặt, không ngờ, vừa vặn ngươi cũng tới."
Phượng Dung nhìn chằm chằm Phượng Quốc Nguyên.
Chậm chạp không nói gì.
Không biết vì sao, trong lòng Phượng Quốc Nguyên chợt trở nên cả kinh.
Lúc này, Phượng Dung buông mí mắt xuống, thấp giọng cười ra tiếng.
Hắn gọi Tô Yên là mẹ kế, đó là cố ý.
Nhưng ba chữ này từ trong miệng Phượng Quốc Nguyên truyền ra.
Lại còn là kiểu như lẽ thường tình.
Phượng Dung trong lòng cũng không biết vì cái gì.
Bỗng rất muốn cắt tên đàn ông đầy thịt mỡ trước mắt thành từng miếng.
Cỗ tức giận quái dị ở trong lòng khống chế không được liền thoát ra ngoài.
Ông ta hỏi tiếp
"Tìm ai?"
"Tìm một người thiếu nợ."
Nói đến đây, ánh mắt Phượng Dung lại lần nữa vây quanh người Tô Yên.
"Tô Yên tiểu thư tính khi nào thì trả hết?"
Hắn gọi tên Tô Yên.
Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.
Không nghĩ tới, Phượng Dung và Tô Yên thế mà lại có quen biết.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, hình như còn có chút thân thiết.
Tô Yên liếm môi một chút, chưa từng thiếu nợ người khác.
Cô có chút không biết nên nói cái gì.
Lâu sau, nghiêm túc nói
"Trả từng đợt một."
Phượng Dung cười gật đầu
"Ừ, được."
Phượng Dung chậm rãi nói tiếp
"Vậy thì trước khi cô trả xong hết nợ, phải ủy khuất cho cô rồi. Hồng Dạ, mang người đi."
"Vâng"
Hồng Dạ lên tiếng.
Ngược lại Phượng Dung như nhớ tới cái gì đó.
Quay đầu nhìn về phía Phượng Quốc Nguyên
"Khi nãy cha mới nói đến mẹ kế, hẳn không phải là cô ấy chứ?"
Phượng Dung câu môi nhìn người cha của chính mình.
Từng câu từng chữ
"Cha nên biết quy tắc của tôi, nếu một ngày kia cô ấy không trả nổi, tôi nhất định sẽ tìm đến người gần gũi với cô ấy nhất để lấy...."
Phượng Quốc Nguyên cười ha ha lắc đầu
"Đương nhiên không phải. Là vị kia, tên là Vân Vân."
Phượng Dung giống như hiểu rõ, ánh mắt đảo qua người Tô Vân Vân.