Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 876 : Nam Chủ Đại Nhân Quá Xấu Rồi (32)

Ngày đăng: 09:39 20/08/20


Editor: Đặng Trang.



Beta: Tinh Niệm



Yết hầu hắn lên xuống một lần



"Xem ra cô là không muốn nhận nợ?"



Tô Yên không nói chuyện.



Tỏ vẻ cam chịu.



Phượng Dung kéo tay cô, giọng nói đè thấp



"Những lời này học được từ đâu?"



Tô Yên nhìn hắn.



Bởi vì động tác lôi kéo của hắn, làm cho cô chậm rãi hạ thấp thân mình xuống.



Cô đáp



"Đây là pháp luật của quốc gia."



Phượng Dung cười



"Pháp luật?"



Ở nơi của hắn, hắn chính là pháp luật.



Hắn nhìn khuôn mặt càng lúc dựa càng gần.



Đôi mắt cô sáng ngời, tất cả lực chú ý đều dừng ở trên người hắn.



Hắn duỗi tay, ôm lấy eo của Tô Yên.



Kéo cô vào lồng ngực.



Tay Tô Yên đặt ở vai hắn.



Chân quỳ vào đầu gối của hắn.



Mái tóc rũ xuống.



Đôi môi mỏng lạnh hôn lên cặp môi hồng căng mọng kia.



Hai bên hòa quyện vào nhau.



Nụ hôn nóng bỏng đánh úp lại.



"Ưm ~"



Tuyên Vân Chi dựa ở trước xe thể thao.



Nhịn không được huýt sáo một tiếng.



Đồng chí Tô Yên bên này đã bị mang đi.



Đi đâu ư?



Bệnh viện.



Phòng VIP ở bệnh viện, giường chỉ có thể chứa được hai người.



Bên trong phòng bệnh.



Phượng Dung ngồi ở trên xe lăn.



Chỉ vào một bên giường.



"Buổi tối hôm nay, em sẽ ngủ ở nơi này."



Phượng Dung nói xong.



Thật thản nhiên ngẩng đầu nhìn Tô Yên



"Hiện tại, tôi muốn đi tắm."



Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.



Sau đó gật gật đầu.



Đẩy Phượng Dung vào phòng tắm, nói



"Em ở bên ngoài chờ anh."



Dứt lời liền muốn đi ra ngoài.



Mà Phượng Dung vốn dĩ vẫn luôn ngồi ở trên xe lăn, chợt đứng lên.



Kéo Tô Yên lại.



"Chân tôi bị thương, tắm thế nào được?"



Tô Yên nhìn hắn.



"Tắm rửa bằng tay."



Phượng Dung vẫn giữ chặt không cho cô đi.



"Không được."



Tiếp đó, đặt tay cô lên chỗ cổ áo của hắn.



"Em tắm cho tôi."



Tô Yên chớp chớp mắt.



Kỳ thật thì quần áo trên người Phượng Dung đã được hắn cởi gần hết.



Tô Yên duỗi tay, yên lặng cởi từng cúc áo cho hắn.



"Tắm rửa sẽ làm miệng vết thương bị nhiễm trùng."



"Không sao."



"Có sao."



Nói xong, Tô Yên giữ chặt cánh tay hắn.



Đem hơn nửa trọng lượng cơ thể hắn đè lên trên người cô.



Sau đó, mang người đi ra khỏi phòng tắm.



Cái người mới vừa rồi còn vô cùng kiên quyết muốn đi tắm rửa.



Đảo mắt đã thành thành thật thật để Tô Yên nâng đi.



Hắn gần như không hề có chút phản kháng nào.