Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 932 : Nhẹ chút, sẽ đau 20

Ngày đăng: 22:34 07/03/21


Edit: DiênDiên



Beta: Tinh Niệm



Tô Yên nghe xong, lại nhớ đến đêm qua.



Cô hỏi



"Anh không ăn cơm?"



Thời Thù lên tiếng



"Tay đau, không muốn ăn."



Tô Yên nhìn thoáng qua tay hắn.



Cổ tay phải sưng như bánh bao khác biệt một trời một vực với tay trái.



Hắn nếu như không ăn cơm, cổ tay bị thương không hoạt động thì cũng tốt lên mới phải.



Nhưng sao càng nhìn, càng thấy sưng hơn.



Còn bị đau dạ dày.



Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.



Từ trong túi lấy ra 2 viên kẹo sữa dâu tây.



Bóc vỏ ra.



Lên tiếng



"Há mồm."



Lúc này Thời Thù mới thành thành thật thật nghe lời.



Đút cái gì ăn cái nấy.



Chờ ăn kẹo xong, nuốt xuống.



Liền nghe Thời Thù mang theo rầu rĩ



"Anh không thích ăn ngọt."



Tiểu Hoa yên lặng lục lại kí ức về Thời Thù đại nhân.



Không ăn ngọt?



Vừa nãy ký chủ đút cho tại sao lại không nói??



Tổng kết tất cả, chính là mấy từ.



Làm ra vẻ, bắt bẻ, dính người.



Tiểu Hoa nhìn mấy từ ngữ mấu chốt.



Lại nhìn lại bộ dáng dính dính ôm ký chủ của mình.



Này có phải... trái ngược hay không a??



Thời Thù có phải đang theo kịch bản của công chúa đại nhân hay không a??



Như thể sợ cô chạy trốn vậy.



Mười lăm phút sau, mì nấu chính.



Vẫn giống như đêm qua.



Mì cà chua trứng.



Tô Yên đặt mì lên trên bàn.



Lên tiếng



"Ăn đi."



Thời Thù nâng cổ tay phải sưng đỏ của mình lên.



Cúi đầu, cầm lấy chiếc đũa.



Hắn lúc này không có lại yêu cầu cái gì.



Một ngụm một ngụm ăn.



Ăn trong chốc lát.



Tô Yên giơ tay, ngăn lại động tác của Thời Thù.



Cầm lấy đôi đũa từ trong tay hắn.



Một ngụm một ngụm đút hắn ăn.



Thời Thù rõ ràng rất vui vẻ.



Tô Yên nói



"Mấy ngày nay, anh không cần dùng sức ở cổ tay.



Hôm qua lúc kiểm tra cho anh, thấy không có tổn thương đến gân cốt, nhưng lại sưng đến như thế này, ngày mai đi bệnh viện xem thử."



Tô Yên một bên nói, một bên đút.



Thời Thù ngược lại không để ý đến mình bị thương ra sao.



Hắn ăn rất chậm.



Nhai kỹ nuốt chậm.



Hơn nữa Tô Yên trước nay chưa từng đút người khác ăn cơm.



Thế cho nên động tác rất vụng về.



Chờ cô đút xong bát mì.



Đã 11 giờ.



Cô lên tiếng



"Anh nghĩ ngơi cho tốt."



Thời Thù giữ chặt tay cô.



Lại lần nữa hỏi về vấn đề kia



Tầm mắt sáng quắc



"Tiểu Quai có để ý đến anh không?"



Tô Yên nhìn hắn, cũng không có trả lời câu hỏi này.



Mà lại nói



"Chúng ta mới gặp nhau lần này là lần thứ 3."



Phân chia rõ ràng.



Thời Thù thân thể cứng một chút.



Hắn cúi đầu, sau đó gật gật.



Sau đó lại nở nụ cười khổ, miễn cưỡng cười



"Vậy, em nói muốn bồi thường cho anh, là thật sự?"