Nam Nhân Trong Gương
Chương 7 : Hai người
Ngày đăng: 02:45 22/04/20
Trên đường đi về cùng với học trưởng Triết Tai, mặc dù là con đường đã đi qua vô số lần, thế nhưng lại giống như lần đầu tiên, tầm mắt của tôi không nhịn được mà nhìn loạn xung quanh, không dám nhìn thẳng vào người đứng cạnh tôi.
Thật hy vọng con đường này có thể dài và dài hơn một chút.
“Ôi!” Đột nhiên tay của tôi bị kéo lại, tôi có chút ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn sang.
Học trưởng Triết Tai nắm chặt tay của tôi, chân thành cười một tiếng: “Thiên Thu, em đang nghĩ gì vậy?”
Tôi không được tự nhiên cúi đầu, lắp bắp nói: “Không có gì…”
Hắn không ngại mà giúp tôi sửa lại chút tóc rối rũ trên trán, nhẹ nhàng nói: “Thiên Thu, em là một đứa trẻ làm người ta ngạc nhiên mà. Còn nhớ tuần trước, ở trong quán bar…”
…
Trong lòng đang tràn ngập những cảm xúc trong sáng đột nhiên trở nên trống rỗng, người mà học trưởng Triết Tai nói thích chính là người kia, chắc hẳn là hắn…
Bây giờ được học trưởng Triết Tai ôn nhu đối đãi với tôi, giống như bộ dáng ăn trộm đáng xấu hổ, lấy trộm những hạnh phúc không thuộc về mình.
Nghĩ tới những điều này, tâm tình của tôi trở nên cực kỳ kém.
Mà học trưởng Triết Tai vẫn ôn như nhìn chăm chú tôi như vậy, chờ đợi câu trả lời của tôi.
Đột nhiên, từ xa ở góc phố đối diện tôi thấy một bóng người quen thuộc, giống như thấy một tôi khác ở trên cõi đời này, hắn thản nhiên nhưng khí tràng mười phần, giống như quân vương cao cao tại thượng đang dò xét lãnh thổ của mình, nhìn chúng tôi đi tới bên này.
“Sao vậy?” Tôi nhìn học trưởng đang mê man kéo hắn bước nhanh như chạy.
“Học trưởng, em nghĩ nên trở về nhanh hơn một chút” Tôi kéo học trưởng Triết Tai đi về nhà trọ thật nhanh.
Không biết từ lúc nào, tôi đã ở dưới lầu nhà trọ.
Tôi miễn cưỡng buông tay học trưởng, nói: “Tạm biệt, cảm ơn anh đã đưa em về”
Tôi im lặng nhìn một vết dầu lớn ở trước ngực, học trưởng Triết Tai vô cùng có lỗi, luôn miệng nói: “Thật xin lỗi, Thiên Thu….”
“Không sao, em đi vào phòng vệ sinh tắm rồi đổi một bộ khác, học trưởng anh ăn trước đi”
Đứng trước tấm gương, tôi buồn bực mở vòi nước, cởi áo cộc tay xuống giặt.
“Không nhìn ra cậu thích loại đàn ông đó ở điểm nào” Trong kính tôi đột nhiên mở miệng.
Tôi bực bội không vui tiếp tục giặt áo, không để ý tới hắn.
“Bất quá, nếu không có tôi, loại đàn ông như hắn còn lâu mới nhìn con cừu nhỏ ngoan ngoãn như cậu một lần”
Tôi biết việc hắn nói là hôm ở quán bar hắn bị chụp trộm khi ở cùng với học trưởng.
Nhưng tôi vẫn giả vờ như không nghe thấy lời hắn, tiếp tục giặt quần áo.
Cửa phòng bị im lặng mở ra, chờ khi ý thức tôi phản ứng có gì đó không đúng, học trưởng Triết Tai đã ôm lấy tôi từ phía sau.
Tôi thấy không được tự nhiên muốn cựa ra, dù sao bây giờ bộ dạng đang cởi trần rất không lịch sự.
“Suỵt, Thiên Thu…Để cho anh ôm em một lát…” Học trưởng khẽ thì thầm.
Còn chưa nói xong, đôi môi ấm áp của hắn chặn môi tôi, dụ dỗ tôi và hắn cùng chìm vào trong hơi thở của nhau.
…
Đang lúc hô hấp đang đan xen vào nhau, đột nhiên tầm mắt mơ hồ phát hiện tấm gương đã hiện lên một khuôn mặt vặn vẹo đố kỵ.
Một khuôn mặt lãnh khốc đối lập hoàn toàn với khuôn mặt đang chìm đắm trong nụ hôn của tôi.