Nam Phi Hoặc Chủ

Chương 41 : Lạc trong rừng

Ngày đăng: 18:51 19/04/20


Kỳ Cảnh đứng trước mặt bọn họ, không lên tiếng. Ngụy Ly đứng cạnh bên đổ mồ hôi ròng ròng, hắn rất hiểu tính Kỳ Cảnh, lần này e là Ương Thương khó thoát khỏi cái chết.



“Thì ra là Kỳ bệ hạ đại giá!” Mạc Tuyệt quan sát Kỳ Cảnh một chút, nhủ thầm không xong.



Ban sáng, y đã dùng khinh công bay tới cứ điểm ngoài thành, mang thư quy hàng của Nam quốc giao cho tâm phúc trấn giữ ở đấy, đồng thời cũng bảo hắn nhất định phải nhanh chóng giao lại cho Kha Phượng Viêm. Sau đó, Mạc Tuyệt lập tức trở về, y muốn nhờ cái tên Kha triều, ngăn Kỳ Cảnh lại.



“Phong Nhi, đứng phía sau ta đi!” Ương Thương vẫn che chở cho Mạc Tuyệt, hắn biết Kỳ Cảnh không phải là một người dễ dàng đối phó.



“Bệ hạ, người này chính là Hồng Phong công tử do Kha triều phái tới!” Ngụy Ly định thừa dịp phân tán lực chú ý của Kỳ Cảnh.



“Kha triều quả nhiên là vùng đất sản sinh nhiều mỹ nhân!” Kỳ Cảnh liếc cái nhìn đầy lạnh lùng, tà mị về phía Mạc Tuyệt, tựa tiếu phi tiếu.



Bị ánh mắt ấy làm mất tự nhiên, Mạc Tuyệt nhíu mày, cười: “Nếu như Kỳ bệ hạ thích mỹ nhân, vậy hôm khác bệ hạ triều ta sẽ tặng cho bệ hạ một hai người vậy!”



Ý của câu nói ấy là: Kỳ triều của ngươi không có mỹ nhân.



“Hử?” Mắt Kỳ cảnh bỗng trở nên sắc nhọn, giống như đang tính toán gì đó, “Vậy Kỳ mỗ sẽ chờ mỹ nhân của các người!”



Mạc Tuyệt nhìn khoảng cách xung quanh một chốc, đến lúc đánh nhau, có lẽ xác suất mang được Ương Thương đi sẽ nhiều hơn. Với tình hình trước mắt, e là sẽ không có ai tới giúp đỡ, một khi Kỳ Cảnh muốn giết người, chỉ có thể dựa vào khả năng của y thôi.



Kỳ Cảnh liếc mấy gã hắc y thị vệ ở phía sau, muốn bọn họ bay thật nhanh tới bên người Ương Thương, bắt lấy hắn.



Ngụy Ly toát mồ hôi lạnh, giờ hắn thật chẳng nghĩ ra một cách nào để cứu Ương Thương cả.



Kỳ Cảnh quả là một người tốc chiến tốc thắng, một khi hắn đã nhận định người nào đó không được sống nữa, thì hắn sẽ không cho phép kẻ đó thở thêm một phút giây nào. Và lúc này, Ương Thương và Hồng Phong chính là hạt cát trong mắt hắn, càng nhìn càng thấy khó chịu.
Mỹ nhân cũng thừa cơ hội này tiến về phía trước một bước nhỏ. Tất cả bọn họ, kể cả Ương Thương đều rất muốn biết thân phận thật của Mạc Tuyệt. Cho nên khi Mạc Tuyệt thốt ra câu ấy đã khiến bọn họ sững sờ.



Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, lại càng không đánh lại nụ cười mê hoặc ấy. Kỳ Cảnh thừa nhận là trong nháy mắt hắn đã thất thần, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Tiếp được ngân châm Mạc Tuyệt phóng tới, hắn nhăn mày lại.



“Võ công của mỹ nhân cũng khá lắm!”



Ương Thương lao tới đẩy Mạc Tuyệt sang một bên, bình tĩnh đứng trước mặt Kỳ Cảnh, khí thế quân vương tỏa ra hừng hực, “Mục tiêu của ngươi là ta, không liên quan tới hắn!”



Ngụy Ly vọt vào giữa bọn họ, cung kính nói với Kỳ Cảnh, “Thuộc hạ xin được đấu một trận!”



Hắn đang bảo vệ tính mạng cho Ương Thương.



“Vua Nam quốc mà phải chôn xác ở trên chính quốc thổ của mình cũng chưa hẳn là một chuyện may mắn!” Thốt ra một câu tàn nhẫn bằng giọng điệu nhẹ nhàng như vậy, trong thiên hạ này e là chỉ có mình Kỳ Cảnh.



Thật ra thì nguyên nhân mà Kỳ Cảnh tới đây cũng không phải đơn thuần là muốn giết Ương Thương. Tương truyền, mỗi một quốc gia Đông, Tây, Nam, Bắc đều có một tấm bản đồ, mỗi một bản đồ đều sẽ đưa tới một bảo tàng nho nhỏ. Binh pháp của Đông quốc đã thuộc về Kha Phượng Viêm, ba nước còn lại chính là kim ngân, thuật rèn đao, y thư. Và một khi các bản đồ này hợp lại với nhau, sẽ dẫn tới một bảo tàng lớn nhất – bí kíp võ công.



Kỳ Cảnh tra được, ở Nam quốc rất có thể sẽ là thuật rèn đao, và hắn, muốn có được nó.



Nếu Ương Thương không phải là một đế vương, vậy hắn nhất định sẽ là hiệp sĩ. Thấy Ngụy Ly đấu với Ương Thương, Mạc Tuyệt nhủ thầm: Ngụy Ly này không thể nào là đối thủ của Ương Thương được.



Kỳ Cảnh bước tới gần Mạc Tuyệt, đưa tay định bắt lấy mỹ nhân, nào ngờ lại bị mỹ nhân đá ngược trở về. Đánh qua đấu lại một hồi, Kỳ Cảnh không còn có ý trêu đùa nữa, hắn bắt đầu nổi lên sát ý, hạ những đòn độc thủ.



Hai bên cứ đánh nhau liên tục như thế, cho đến khi Ương Thương đánh cho Ngụy Ly một chưởng, sau đó cầm bảo kiếm đâm thẳng về phía Kỳ Cảnh.