Nam Phi Hoặc Chủ

Chương 63 : Mỹ nhân lẻn tới

Ngày đăng: 18:51 19/04/20


Vừa tới bên ngoài hoàng cung Kỳ triều, chợt nghe mấy cung nhân ra ngoài mua sắm nhỏ giọng nói:



“Văn quân – tân sủng của bệ hạ, chậc chậc, không ngờ lại là gian tế!”



“Đừng nói nhảm, nếu là gian tế thì đã bị chém từ lâu rồi, đâu có yên ắng tới giờ chứ!”



“Chuyện này ngươi không hiểu đâu, nghe nói Văn quân có ý với Chỉ phi, muốn mang nàng rời khỏi hoàng cung cao bay xa chạy, nào ngờ Chỉ phi đó đã sớm không vừa mắt hắn, cho nên muốn mượn cơ hội đó trừ khử mối họa này, kể hết mọi chuyện với bệ hạ!”



“Văn quân đó đúng là một người… khiến người ta thương tiếc nha, thảo nào bệ hạ lại phong hắn làm Văn quân, độc sủng hậu cung, chẳng trách Chỉ phi lại ghen tị!”



“Đúng vậy! Được bệ hạ sủng có gì không tốt chứ? Lại còn lôi kéo nữ nhân làm cái gì? Giờ còn có liên can tới tội gian tế, chậc chậc, sau này e là khó mà sống rồi!”



“Bệ hạ tự mình phạt Văn quân đó! Nghe nói là quất roi trúc, chậc chậc!”



“Vậy nhất định nặng đòn hơn mấy gã cao to trong hình bộ rồi!”



Hai tên tiểu thái giám nói qua nói lại, rất vui vẻ. Mạc Tuyệt nghe vậy, tổng kết được một chuyện: Sự tình bại lộ, Chúc Liên bị bắt.



Ngọc Sương kéo ống tay áo Mạc Tuyệt, “Công tử, ở đây rất đông người!”



Mạc Tuyệt tạm trở về khách ***.




Bị rút ra bất ngờ, không kịp đề phòng, Chúc Liên hô to một tiếng, “A!”



“Ngoan thật, không lén trẫm lấy ra ngoài!” Kỳ Cảnh nói ra một câu chẳng biết có phải là đang tán thưởng hay không.



Chúc Liên lắc lắc cơ thể suy yếu, đổi sang một tư thế thoải mái, đáp: “Hoàng thượng ban cho, sao Liên Nhi lại không quý trọng?”



“Hử?” Kỳ Cành vươn bàn tay sần sùi vuốt ve trên người Chúc Liên, lên vết roi trúc đã sưng đỏ. Chúc Liên run lên, nhíu mày, nén đau.



“Ngươi nghe lệnh của ai?” Vẫn tiếp tục vuốt ve thân thể của Chúc Liên, Kỳ Cảnh hỏi.



Chúc Liên nhìn dáng vẻ Kỳ Cảnh, đoán tám phần là hắn đã tra được gì rồi.



“…Bệ hạ, ta không hiểu ý người!”



“Không hiểu à?” Kỳ Cảnh nhét hai ngón tay vào hậu đình đã bị hồng ngọc tra tấn suốt một ngày.



“…A…” Chúc Liên bị ép tới chảy nước mắt, cắn môi, nhắm chặt hai mắt lại.



“…Hoàng quý quân, ngươi nghe lệnh của hắn!” Kỳ Cảnh giày vò phía sau của Chúc Liên không thương tiếc, đồng thời cũng nói ra người Chúc Liên vẫn luôn bảo vệ.