Nam Phụ! Theo Em Về Nhà!!

Chương 42 :

Ngày đăng: 21:58 19/04/20


Câu hỏi quỷ quái gì vậy???



Thế nhưng không hiểu sao khi nghe Quỳnh Chi hỏi câu này, trái tim non-nớt của tôi lại nảy lên một cái. Tinh thần cũng đột ngột trở nên căng thẳng, tò mò chờ đợi câu trả lời của Trung Kiên.



Lại là một khoảng im lặng thật lâu. Lâu đến mức làm tôi cảm thấy hai chân bắt đầu có điểm tê dại.



Trung Kiên, mau nói đi! Anh.. Anh yêu Tịnh Nhi này sao? Yêu từ khi nào? Khi cô ấy vẫn còn là cô ấy hay khi tôi đã xuyên qua rồi??



Liệu có cơ hội nào cho kẻ thay thế như tôi không??



“Kiên..” Một lúc lâu sau Quỳnh Chi mới tiếp tục, cô nàng nhấc cái ghế đang nằm dưới sàn lên, dịu dàng ngồi xuống “Anh vẫn áy náy chuyện trước đây với Tịnh Nhi hả?”



Chuyện trước đây??



Lại là thứ gì bị nguyên tác ẩn giấu đi nữa vậy??



Đúng là đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác ~ Mà.. Tôi đứng đây phải nửa tiếng rồi chứ ít à, thế mà chẳng có ma nào phát hiện ra! Xem ra mình cũng có tư chất làm thám tử phết đấy, đảm bảo theo dõi đối tượng không bao giờ bị lộ!!



“Chuyện đó đã qua lâu lắm rồi!” Quỳnh Chi bật cười nhìn thái độ của anh ta “Chỉ là trò trẻ con sao anh cứ canh cánh mãi?”



“Tôi không xem đó là trò trẻ con!” Anh ta nói nhỏ, nhưng giọng nói đã bớt đi vài phần khắc nghiệt. Này, hai người quên luôn câu hỏi kia rồi à?? Trả lời đi rồi hãy nói sang chuyện khác!!



“Chỉ là nhìn một đứa nhóc 10 tuổi tắm thôi mà.. Anh thật sự vì thế mà muốn chịu trách nhiệm cả đời với nó??” Cô nàng bất mãn nói lớn.



Má!



Cái gì cẩu huyết quá vậy??



Nam phụ anh ta từng nhìn thấy nữ phụ Tịnh Nhi tấm lúc 10 tuổi, và từ đó anh ta quyết tâm cứu-vớt cuộc đời xấu xí này của nữ phụ bằng cách yêu thương cô ấy???



Đừng có đùa!!!



“Biết vậy lúc đó em chẳng đẩy anh vào..” Quỳnh Chi thở hắt ra, buồn bã thấy rõ. Vậy là có nguyên nhân cả, chính cô ta đẩy nam phụ Trung Kiên đến và giờ thì anh ta đem chuyện này ra làm lý do để từ chối cô ta.. “Kiên..”



“Em làm trò gì vậy??”



“Nếu bây giờ nhìn thấy thân thể của em..” Giọng nói của Quỳnh Chi đột nhiên đè thấp, ngọt ngào vô cùng “..Có phải hay không anh cũng sẽ chịu trách nhiệm với em?”



Yên ắng thế là thế nào???
Trung Kiên là loại người thật sự sẽ vì một chuyển cỏn con như vậy mà hi sinh hạnh phúc đời mình ư??



Vậy ra bao lâu nay anh ta đối tốt với tôi vì lý do đó..



“Thế nào là thế nào?” Anh ta cười tà “Em có muốn tôi thực hiện lời thề ấy không??”



“Hừ, tôi không thèm lấy kẻ không yêu mình! Đã vậy còn biến thái như anh!!” Tôi bĩu môi, cố gắng che lấp bối rối trong lòng mình “Thế khi nãy anh thấy gì của Quỳnh Chi rồi? Có phải nếu thấy của cô ấy cũng sẽ lập một lời thề với cô ấy không hả?!”



“A, tôi biết rồi!” Anh ta reo lên khe khẽ “Em vì lo cho đôi mắt của tôi nên mới vội vã xông vào đúng không hả??”



“...”



“Chỉ là nói đùa cho vui thôi!” Anh ta cao ngạo gật đầu “Nếu cứ thấy thân thể cô nào liền cưới ngay cô đó, thì mấy kẻ hay được mời đi xem biểu diễn đồ nội y như tôi đã cưới được cả tá vợ siêu mẫu rồi!”



Hay được mời nữa cơ!



Đồ nội y nữa cơ!



Được lắm bạn nhỏ Trung Kiên!



Đúng là đồ nam phụ đáng ghét, thối tha, vạn kiếp chỉ có thể làm nhân vật phụ!!!



“Sao vậy? Giận tôi à???” Anh ta thấy tôi cúi mặt để giấu ánh mắt thì chậm rãi xuống giường tiến đến gần chỗ tôi đang ngồi. Hơi thở nóng ấm dần dần bao phủ khắp thân thể. Trung Kiên tà mị dí sát tai tôi mà nói, từng luồng hơi thở mang hương bạc hà thoang thoảng quẩn quanh khắp da thịt “Nếu em cảm thấy không công bằng.. Thì bây giờ tôi có thể đền cho em! Thân thể của tôi là niềm mơ ước của bao thiếu nữ đấy!”



“Liên quan gì đến tôi??” Hàng tốt cũng không đến lượt nữ phụ ngốc như tôi được dùng mà anh phải quảng cáo cho người khác thèm!



“Cho em xem, vậy là chúng ta hòa!”



Cho tôi xem cơ đấy??



Xem cái gì??



Xem cái gì hả???



Trung Kiên!



Đồ biến thái nhà anh ĐỪNG CÓ QUA ĐÂY!!!!!!!