Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 15 : Chỉ cần kiên trì mỗi ngày, chó cũng có thể thành cha 3

Ngày đăng: 12:55 18/04/20


Từ lúc Lăng Mông rớt hố đến nay, số lượng đối thủ cậu đã đánh bại đâu chỉ là ngàn người. “Lời ba dặn trước lúc con đi” rải khắp thiên hạ, đương nhiên sẽ không có ấn tượng sâu sắc gì với cái tên vừa dài vừa khó nhớ như Mangosteen, lại càng hoàn toàn không biết gì đến một đoạn nghiệt duyên mà hai người đã có. Lăng Mông chỉ biết bây giờ mình đang bị tên thủ hạ bại tướng trước đây ném vào mặt một câu kéo max điểm thù hận. Cậu tức muốn xì khói.



– Trả ảnh lại đây, không cho anh nữa! – Cậu vươn tay ra muốn giật lấy tấm ảnh nhưng  đối phương lại giật tay lại làm cậu không bắt trúng.



Thế là, Lăng Mông đứng lên cướp lại, Mang Thần nhẹ nhàng giơ tay lên cao, cậu nhảy lên mấy lần cũng không với tới.



– Mau trả lại cho tui! – Lăng Mông thẹn quá hóa giận.



– Đây là phần thưởng của cuộc thi, trả là trả thế nào?



– Chết tiệt! Đồ khốn! Tưởng cao mà ngon hả!



– Tao về rồi nè! – Giọng nói to như chuông nhà thờ của bạn cùng phòng vang lên nên dù chưa nhìn thấy mặt đã nghe thấy tiếng – Tao đã bảo là phần thưởng của mày như cái huần hòe rồi mà, có đứa nào thèm nhận đâu… Ủa mà ai đây?



Vừa bước vào cửa, bạn cùng phòng liền nhìn thấy một anh đẹp trai lạ mặt tay cầm ảnh chụp đang chọc cho Lăng Mông thấp hơn anh ta mười centimet phải nhảy lên giựt lại. Lúc này, anh ta trông giống y chang mấy tên xấu xa thích lấy đồ ăn ra dụ động vật nhỏ.



– Cuối cùng mày cũng về! – Lăng Mông như nhìn thấy cứu tinh – Lấy lại ảnh chụp giúp tao với!



– Anh là ai? Tôi chưa nhìn thấy anh bao giờ, có phải anh đang ức hiếp Mông Mông không?



Thấy có người cao xấp xỉ mình đến gần, Đan Trúc liền ảnh nhét vào túi ngay và luôn.



– Hiểu lầm rồi.



Nghe anh nói, bạn cùng phòng sững sờ:



– Tui có biết anh không nhỉ?



Đan Trúc chưa kịp trả lời thì bạn cùng phòng đã sửa miệng:



– Không đúng, anh không phải người phát thanh của trường chứ?



– Chắc là cậu nhận nhầm rồi.



– Ổng là Mang Thần! – Lăng Mông bên cạnh kêu lên – Tao đã bảo là ổng sẽ dùng nick clone để dự thi mà!




– Cậu quên là phải thêm tôi vào bạn tốt hả? Tôi phải tận mắt nhìn cậu thêm xong mới đi được, sợ cậu trở mặt lắm.



Lăng Mông nghẹn họng, cậu không muốn thừa nhận quả thực vừa rồi cậu đã nghĩ như vậy đâu:



– Anh không sợ tui thêm xong rồi xóa hả?



– Dù sao tôi cũng biết phòng cậu ở rồi, cậu mà xóa thì tôi lại đến đây.



– Anh…!



– Thêm bạn tốt?! – Bạn cùng phòng lại kích động – Mang Thần thêm bạn tốt tui được hông?



Đan Trúc làm mặt có lỗi:



– Danh sách bạn tốt của tôi đã đầy rồi, hôm nay vì Mông Mông nên mới chừa lại một chỗ.



– Đậu xanh Mông Mông mày thêm mau đi, là bạn tốt của Mang Thần đó, mày mà có cơ hội lộ mặt trên live stream của ảnh là nổi tiếng luôn đó!



– Tao còn chưa nổi tiếng nhờ live stream của ổng hả!



Nếu không vì mơ mơ hồ hồ bị Mang Thần cho lên live stream, Lăng Mông sẽ bị cư dân mạng dùng hai câu đó spam tới tấp sao? Khổ tâm lăng xê thương hiệu Chanh baba đã nhiều năm, bây giờ vì ai mà cậu sa đọa thành cây hài của Tinh Hà cơ chứ?



Được cậu nhắc nhở, bạn cùng phòng mới nhớ tới quá khứ huy hoàng của Lăng Mông, trong đầu cũng lướt qua một đống spam giống nhau đó. Dưới ánh mắt uy hiếp của Lăng Mông, tên đó muốn cười mà không dám cười, nhịn cười vất vả quá đi.



– Thêm bạn tốt tôi đi, khi nào về sẽ tìm cậu đánh 2v2. – Thái độ của Đan Trúc có thể nói là tương đối thành khẩn.



Bạn cùng phòng nhịn cười đáp:



– Yên tâm đê, tui có tài khoản của Mông Mông, nó không thêm thì tui thêm.



Lăng Mông rống giận:



– Rốt cuộc là mày đang giúp ai hả??? (╯‵□′)╯︵┻━┻