Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 7 : Nam sinh chúng tôi chơi game lợi hại như zậy đó! 2

Ngày đăng: 12:55 18/04/20


Dù thế nào đi nữa thì bây giờ Lăng Mông cũng đã là người ở cấp Thần. Mỗi ngày đều núp lùm trong kênh live stream của Mang Thần nên dĩ nhiên cậu biết đối phương luôn xếp hạng khá cao ở mùa giải này, tức là tỷ lệ chạm mặt của bọn họ vô cùng cao. Lăng Mông cũng cố ý chọn những lúc Mang Thần online để phục kích, quả nhiên trời không phụ người có lòng. Lúc ảnh đại diện quen thuộc xuất hiện trên màn hình, Lăng Mông biết là cơ hội moi ra thân phận thật của Mang Thần đã đến.



[Đế quốc] Mangosteen: Hey!



Mang Thần còn chủ động chào hỏi cậu, Lăng Mông biết thừa còn ráng hỏi:



[Liên bang] Lemon: Anh đang live stream à?



[Đế quốc] Mangosteen: Cậu đoán đi?



[Liên bang] Lemon: Không sợ tui núp trong kênh live stream của anh để điều tra anh hả?



[Đế quốc] Mangosteen: Cứ tự nhiên.



[Liên bang] Lemon: Đừng đắc ý, baba đã không còn là baba của ngày hôm qua.



[Đế quốc] Mangosteen: Vậy luôn? Mong chờ ghê đó.



[Liên bang] Lemon: Cá cược không?



[Đế quốc] Mangosteen: Ok, cậu nói đi.



[Liên bang] Lemon: Nghe thiên hạ đồn anh là sinh viên, trường các anh có siêu thị không?



Lăng Mông cũng không phải thuận miệng nói đại, dưới lầu kí túc xá của cậu vừa hay có một siêu thị.



[Đế quốc] Mangosteen: Đương nhiên là có.



[Liên bang] Lemon: Anh mà thua thì phải đến siêu thị mua bê-vê-ét rồi chụp ảnh up weibo, dám cược không?



Người xem live stream của Mang Thần bây giờ đã đột phá kỉ lục mới, không ít người hóng được tin cũng kéo tới luôn, ai cũng không muốn bỏ qua trận đấu sặc mùi drama này.



[Đế quốc] Mangosteen: Nhưng tôi không có hứng thú với bê-vê-ét cậu mua. Cậu mà thua thì mua ba con sói ô kế?



Lăng Mông sửng sốt, siêu thị của trường có bán ba con sói luôn hả?



[Liên bang] Lemon: Như vậy thì tui chịu thiệt rồi còn gì.



[Đế quốc] Mangosteen: Vậy nếu thua tôi sẽ lộ mặt live stream.



Quần chúng ăn dưa đột ngột thay đổi chiều gió:




– Mặc cho số phận đi – Mang Thần bấm chuột trái.



Ngay khi thanh máu của căn cứ chính bên Đế quốc sắp chạm đáy đến nơi, màn hình đang hiện hình ảnh công kích đối thủ của Lăng Mông đột nhiên rung lên mấy hồi rồi biến đen, icon thất bại xuất hiện ngay giữa màn hình.



Lăng Mông chết lặng nhìn trân trối vào màn hình, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.



– Ờ thì, Mông Mông, căn cứ chính bên Liên bang của mày hình như bị ném bom hạt nhân – Bạn cùng phòng giơ tay chỉ một cách yếu ớt.



Lăng Mông quay phắt đầu lại:



– Sao anh ta nhắm trúng được?



Cậu đã làm hỏng rada của đối phương từ lâu, không có rada, căn cứ của mình hiện trên màn hình của Mang Thần chỉ là một vùng đen thùi lùi. Đen thùi lùi mà còn nhắm trúng, lại còn trúng ngay căn cứ chính không sai không lệch, cờ hó nó tin?



Bạn cùng phòng nghiêng đầu:



– Tao nghĩ, ờ thì… chắc là do ổng hên?



– Há há, lucky! – Mang Thần quăng chuột tựa lưng vào ghế, sung sướng bẻ bẻ cổ tay.



Đúng là một trận chiến đầy gian khổ.



[????????]



[Đậu xanh, zậy cũng được nữa hả?]



[Đùa bố à?]



[Bàn tay vàng cmnr!!!]



[Đại ca vừa nãy bảo live stream ăn shit ơi, anh còn online hơm?]



Mang Thần dần dần bình tĩnh lại sau một hồi căng thẳng, ung dung nhìn comment tuôn ra như thác, tất cả mọi người đều đang cảm khái anh có vận khí kinh người. Nhưng thực ra trong 10 giây trước khi kết thúc, anh vừa lớn mật phỏng đoán vừa cẩn thận tính toán. Tuy lúc ném bom hạt nhân đúng là anh đánh cược thật nhưng cũng không phải là mò kim đáy bể như người khác, ít nhất anh cũng nắm chắc ba phần.



[Đế quốc] Mangosteen: Good game, cậu đánh cũng được lắm.



Lăng Mông oán hận trăn trối.



[Liên bang] Lemon: Cược thua chịu phạt! Chờ đấy!