Nam Sinh Mấy Anh Chơi Game Thật Lợi Hại

Chương 81 : Mối thù đoạt cha không đội trời chung 1

Ngày đăng: 12:56 18/04/20


Đan Trúc biết một khi Lăng Mông đã xác định được mục tiêu thì sẽ cố chấp hơn bất kỳ ai, giống như khi cậu chạy cự li dài trên đường băng vậy. Từ ngày đó trở đi, thế giới của Lăng Mông đã có thêm một thứ ngoại trừ ăn uống và chơi game.



Lúc rảnh rỗi không có gì làm, cậu xem đủ loại video về Tinh Hà: phỏng vấn sau trận đấu, show giải trí, phỏng vấn chuyên sâu, xem trong lúc ăn, xem trước khi đi ngủ, dùng râu gián dò đường cũng phải xem.



Cậu sẽ chú ý lắng nghe mỗi khi Đan Trúc bình luận trận đấu. Sau đó, khi trận đấu sắp kết thúc, cậu sẽ bắt chước các phóng viên thử đặt câu hỏi cho tuyển thủ.



Cậu sẽ lên các diễn đàn của người chơi Tinh Hà để tìm kiếm những câu chuyện mới mẻ thú vị, lúc live stream sẽ bất chợt nhắc đến những chuyện đó, bất tri bất giác lượng người xem cũng tăng lên gấp đôi.



Dưới sự thúc đẩy của nhân viên chế tác, cậu thậm chí còn đến làm phóng viên thực tập cho giải ngoại hạng trong một ngày, phỏng vấn những chiến đội cậu chưa hề quen thuộc. Vì không muốn nói mấy câu đùa nhảm nên Lăng Mông đã điên cuồng thu thập tư liệu về tuyển thủ để chuẩn bị cho bài phỏng vấn.



Bàn làm việc Đan Trúc tự chuẩn bị cho mình bây giờ đã hoàn toàn bị cậu chiếm dụng, trên bàn chất đầy những ghi chú và tài liệu của Lăng Mông.



Kênh bình chọn của lễ trao giải Truyền thuyết Tinh Hà được tổ chức mỗi năm một lần đã mở ra. Đan Trúc chụp một tấm ảnh Lăng Mông đang ngồi trên bàn nghiêm túc ghi ghi chép chép, đăng lên weibo giúp cậu kéo phiếu.



@Mangosteen: Anh cứ luôn tự hỏi bản thân mình rằng có phải anh đã bị màng lọc che mờ đôi mắt hay không mà tại sao mỗi một cử động dù nhỏ nhặt của em cũng đều tràn ngập sức hấp dẫn đối với anh như thế. Mãi cho đến ngày anh thấy em như thế này, bởi vì bất cứ ai cũng không thể kháng cự lại một người biết phát sáng, một @Lemon cố gắng như vậy đáng giá để mọi người bỏ phiếu cho em.



[Mông Mông nghiêm túc.jpg]



Sau đó là Đan Diệu bán manh:



@Yam: Mọi người hãy bầu cho chị d… à không Chanh baba @Lemon một phiếu nhé 



[Giỡn một chút baba sẽ không đánh đâu ha.gif]



Sau đó là Bạc Lạc đến hát rong:



@Pineapple: Từng ngày từng ngày tui lại yêu cậu nhiều hơn ~ tui mặc kệ mặc kệ mặc kệ yêu là đau khổ ~ bầu trời trong xanh màu biển cả ~ tình yêu của tui chính là lemon tree (1)~~~  Dùng tiếng ca động lòng người của tui để kêu gọi mọi người cùng bỏ phiếu cho Chanh baba @Lemon nào ~~~



[Không bỏ phiếu tui sẽ hát mãi không ngừng hé hé hé.gif]



Fanpage của “Tôi không phải antifan” cũng ngoi lên kể khổ:




@Tôi không phải antifan official fanpage: Chanh baba chỉ thay Tiểu Hắc làm thêm một tập tiếp theo của Tôi không phải antifan thôi. Nếu bạn cũng muốn Chanh baba ở lại như Tiểu Hắc thì hãy bầu một phiếu quý giá của bạn cho @Lemon, biết đâu Chanh baba đạt giải “Nam streamer được yêu thích nhất năm” sẽ vui mừng quá mà không đi nữa đó 



[Chín cái meme của Chanh baba.gif]



Khiến người ta không thể tưởng tượng nổi chính là Hướng – từng nói rằng đã quên mất mật khẩu weibo – Giao cũng đăng bài kéo phiếu, không chỉ một mà đến tận hai nick:



@Banana: Bầu cho @Lemon



@Guava: Đã chia sẻ một bài viết //@Banana: Bầu cho @Lemon



FanA: Hướng Thần, cuối cùng cậu cũng nhớ ra cậu có một… có hai cái weibo sao?



FanB: Ngày hôm đó, cuối cùng Hướng Thần cũng nhớ lại mật khẩu weibo của mình.



FanC: [Lăng Mông: “Cậu còn nhớ mật khẩu weibo của mình không?”/Hướng Giao: “Quên rồi”. jpg]



FanD: Cảm ơn Chanh baba đã chữa khỏi chứng mất trí nhớ của nam thần nhà ngộ.



FanE: Lúc weibo thông báo tui còn tưởng chức năng theo dõi của weibo máy tui bị hỏng.



FanF: Bên tui còn chưa thấy thông báo gì mới gọi là hỏng đây.



FanG: Nhận được thông báo tui vui vờ lờ, cứ tưởng Hướng Thần của tui cuối cùng cũng biết chiều fan rồi, ai ngở mở ra coi mới biết là cậu ấy đang theo đuổi idol.



FanH: Hướng Thần vì streamer nhà mình mà cố gắng hết sức, hi vọng lần này có thể rút được một tấm thẻ người tốt (2)







Lăng Mông tự biết nhân khí của mình không thể bằng Đan Trúc, mọi người kêu gọi bỏ phiếu cho cậu đa phần cũng chỉ làm cho vui thôi, chính bản thân cậu khi live stream cũng hay đùa bảo mọi người phải bầu hết phiếu cho mình đó.




– Bầu tui bầu tui bầu cho tui nè, có thế tui mới nằm trên Mang Thần trên bảng xếp hạng được chớ.



[Ôi mau đến cứu con tôi, đây là cơ hội duy nhất để con tui có thể nằm trên Mang Thần đó.]



– À đúng rồi, hôm trao giải có phải sẽ có rất nhiều fan hâm mộ đến không? Mấy fan giơ bảng đèn LED các kiểu á? – Lăng Mông hỏi Đan Trúc.



– Chắc sẽ có.



– Vậy phải làm sao bây giờ, lỡ không ai giơ bảng cho em thì mất hết cả mặt mũi.



– Anh giơ cho em nhé?



– Anh đi thảm đỏ với em mà đúng không?



– Anh vừa đi vừa giơ bảng, cho em là người có mặt mũi nhất lễ trao giải luôn.



– Thôi bớt giỡn. – Lăng Mông cười đẩy Đan Trúc một phát. – Hay là em thuê người giơ hộ? Có ai biết giá thị trường như thế nào không?



[Năm mươi tệ một bảng, một trăm tệ một người giơ một ngày.]



[Chanh baba thuê mị! Mị có sẵn bảng đèn luôn nè!]



[Thuê mị thuê mị! Lấy nửa giá thôi!]



Lăng Mông đắc ý rung đùi cứ như cậu đã đạp một chân lên thảm đó, hai bên đường là fan hâm ngộ điên cuồng cổ vũ cho mình:



– Đến lúc đó viết gì lên bảng đèn mới hay nhỉ? Chanh baba Chanh baba, xin hãy gọi điện thoại cho tui?



[Bảng đèn trí tuệ như thế thôi cứ để Mang Thần giơ cho cậu đi, cáo từ!]



[Người ta không những không gọi cho cậu mà còn chặn số cậu luôn thì có.]



[Chanh baba: Anh có (giơ) lên hay không? Mang Thần: Không dám không “lên”.]



[Mang Thần: Anh không “lên” được… không được rồi, Mông Mông sẽ giận mất.]



[Đang yên đang lành ngồi trên xe đưa trẻ đến trường, tự nhiên ai đạp ga mạnh quá zậy???]



– Hừ, mấy người là cái đồ nói không giữ lời… Quản trị viên đâu cấm mấy cái miệng không lên kia cho tui.