Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 1005 :

Ngày đăng: 04:37 30/04/20


Edit: Team Vietwriter



"Tôi muốn biết, cậu nghĩ như thế nào?" Côn Sơn tiếp tục hỏi.



Mà đối với chuyện này, Lưu Thiết lại chỉ là cười khẩy một tiếng, "Đại công tử hỏi tôi vấn đề này làm tôi cảm thấy có chút buồn cười. Bây giờ, đại công tử đã đem chuyện mà cậu muốn làm nói cho tôi biết, nếu tôi không đồng ý quy thuận với cậu, thì cho đến cuối cùng cũng chỉ có một cái kết cục là chết phải không?”



Lời nói của Lưu Thiết không hề có một chút hoảng sợ.



Kết cục này, chỉ cần là người có đầu óc thì đều đoán trước được.



Côn Sơn lúc này có thể nói là đem toàn bộ những lời không nên nói đều nói nói ra hết. Nếu Lưu Thiết còn từ chối, còn bị Côn Sơn thả về, việc này đồng nghĩa với việc “thả hổ về rừng”.



Cái này không phải tự mình tìm rắc rối hay sao?



Cho nên, không thể được.



Côn Sơn nghe được những lời nói phía sau của Lưu Thiết, nét mặt càng lúc càng tươi cười và thêm một chút thâm thúy.



Côn Sơn từ trên mặt đất đứng lên, đi đến trước mặt Lưu Thiết, gần như là chăm chú nhìn hắn từ trên cao, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười thâm thúy, “Tôi biết anh Lưu là người chính trực. Cho nên anh tính lựa chọn làm việc ở đâu?”


Và thêm nữa, hắn thật sự còn muốn sống lâu thêm mấy ngày.



Nếu như đến lúc Diệp Tu Bạch biết ở đây phát sinh chuyện gì và một số lời nói kỳ quái thì kết cục của hắn thật sự rất thảm hại.



Nhưng lời nói này Lưu Thiết cũng chỉ có thể để trong lòng và suy ngẫm thôi.



Chứ nếu nói thật ra thì chắc chắn là trò chơi này cũng có thể kết thúc ở đây.



Lưu Thiết và Côn Sơn hai bên cùng cam kết, lúc sau người trước rời đi, người sau cũng an tâm nghỉ ngơi.



Buổi tối xảy ra một số chuyện, Ca Cương chắc chắn là không biết. Nếu như là cho hắn biết bây giờ Lưu Thiết cũng đã chính thức về phe của bọn họ, chắc có lẽ tức muốn chết?



Nhưng giấu thì cũng chẳng giấu lâu được.



Buổi sang hôm sau, từ cục thịt thì Diệp Sơ Dương cũng đã biết chuyện xảy ra ở bên kia, cô nhìn mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, khỏe miệng cong lên.



Xem ra, sàn diễn bên này lập tức được mở màn.



Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của hắn thật là xuất sắc.



Nghĩ như thế, Diệp Sơ Dương cũng không chút do dự, lập tức từ trên giường bật dậy, tiếp tục thức dậy làm tạp vụ.



Lúc Diệp Sơ Dương ra khỏi phòng thì Mạc Đình Xuyên cũng từ cửa phòng đi ra.



Hai người liếc mắt nhìn nhau, cô nhìn anh ta hơi nhướng mày.