Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 1082 :
Ngày đăng: 04:38 30/04/20
Edit: Tử Đằng
Nói chuyện điện thoại xong, sáu cá nhân có vẻ nhẹ nhàng.
Ngân Tư Phỉ duỗi tay chọc chọc cánh tay Diệp Sơ Dương, cười tủm tỉm nói “Thật sự, giọng của chú út cậu hay thật luôn, chị nói có phải không, Nhạc Nhạc?”
Vương Quân Nhạc tức khắc gật gật đầu.
Mạc Tử Nghiên đứng cạnh Diệp Sơ Dương, nghe được hai cái cô nương kia khen giọng của Diệp Tu Bạch, cô đột nhiên không có hảo ý gì nháy nháy mắt với Diệp Sơ Dương, sau đó cười tủm tỉm nói “Diệp Tử, chú út của cậu đúng là đẹp trai thật.”
“Vậy chú út của Diệp Tử đẹp trai hơn hay là Tô Dã đẹp trai hơn?” Một bên Hà Hâm nghe được nội dung mấy cô gái nói chuyện phiếm, cũng tủm tỉm hùa vào.
Khi Hà Hâm vừa nói ra câu này, camera cũng liền chĩa ngay vào Mạc Tử Nghiên.
Nhưng đối với việc này, Mạc Tử Nghiên cũng không có một chút khẩn trương.
Cô xua xua tay, nghiêm túc trả lời “Ở trong mắt tôi, khẳng định là Tô Dã đẹp trai nhất. Nhưng nghiêm túc mà nói, chú út của Diệp Tử đúng là rất đẹp trai. Dù sao thì tôi thấy trong giới giải trí những người đẹp trai có thể so sánh với anh ta cũng không có mấy người.”
Diệp Sơ Dương: “............... huynh đệ à, muốn chết hả.”
Nghe vậy, mọi người tức khắc cười to.
ở chung vài ngày, sáu người đối với Thường Tĩnh cũng coi như đã hiểu biết vài phần.
Trong tình huống bình thường, thời điểm anh ta bắt đầu dùng loại ngữ khí nhẹ nhàng bâng quơ để nói chuyện, thì hiển nhiên sẽ biết bọn họ sẽ không có ngày lành rồi.
Lúc này đây, Ứng Soái nghe thấy Thường Tĩnh nói vậy, bản thân liền run lên một chút.
Thường Tĩnh đều nhìn thấy hết phản ứng của Ứng Soái.
Anh nhẹ nhàng cười cười nhếch miệng, đạm thanh nói “Nam binh một tổ, nữ binh một tổ, hơn nữa nơi trận địa khá lớn và rất khó khăn, cho nên đến lúc đó sẽ có thêm những ngươi khác cùng tham gia. Các người hãy tự mình thương lượng một chút đi, muốn chọn bên nào.”
Nghe vậy, sáu người tức khắc bắt đầu thương lượng.
Thương lượng thương lượng, Diệp Sơ Dương đột nhiên hỏi “Huấn luyện viên Thường, anh cũng tham gia thi đấu sao?”
Thường Tĩnh gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi và các cậu cùng một tổ. Huấn luyện viên Bình Quảng Tuyên cùng với nữ binh một tổ.”
Sau một phút, đám người Diệp Sơ Dương đã thương lượng xong.
Ứng Soái nói, “Phòng thủ dễ dàng hơn, vậy giao cho nữ binh đi.”
Thường Tĩnh: “Xác định?”
Nghe thấy hai chữ này, đám người Ứng Soái chớp chớp mắt, bỗng nhiên cảm thấy sự việc có gì đó lạ lạ.
Sau đó, Thường Tĩnh ở ánh mắt bừng tỉnh của bọn họ, đạm thanh nói “Huấn luyện viên Tô Dã sẽ cùng một đội với nữ binh, chậc, anh ấy vẫn là một tay súng bắn tỉa cừ khôi.”