Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 1187 :
Ngày đăng: 04:39 30/04/20
Edit: Tử Đằng
“Em còn chẳng phải đã quá rõ ràng Lương Cẩm Tú này là ép chính thất em thoái vị, woa, Lương Tĩnh Như à?”
“Nhắc tới mẹ của Diệp Tu Bạch là ý gì? Mẹ nó, em có lấy thân phận cháu trai Diệp Tu Bạch ra để bắt hắn yêu đương đâu, em mà khoe à. Không hề!”
“Còn nói em và Diệp Tu Bạch là quan hệ chú cháu chó má, khinh thường loại quan hệ không huyết thống của bọn em.”
“Điên tiết.”
Mạc Tử Nghiên gật gật dầu, giống như nghiêm túc nghe Diệp Sơ Dương bực tức, cảm giác đối phương nói cũng không có gì sai, sau đó cô chớp chớp mắt nghiêm túc khích lệ đối phương, “Tính cậu quá tốt rồi, đổi lại là chị, chị sẽ đem đầu chị ta ấn vào ly cafe.”
Thời gian trôi qua thật lâu, các loại yêu ma quỷ quái gì cũng đều hiện hình cả.
Mạc Tử Nghiên cảm thấy, nếu như Lương Cẩm Tú không biết Diệp Tu Bạch có người yêu, dưới tình huống này còn lì lợm la liếm, kỳ thật vẫn có thể hiểu.
Nhưng hiện tại, theo ý của Lương Cẩm Tú mà nói, cô ta đã biết Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch có quan hệ, hơn nữa còn định lợi dụng quan hệ của hai người để chen chân vào?
Đây đúng là tiện nhân.
Đột nhiên nhìn thấy Weibo như vậy, Diệp Sơ Dương thật là vừa cảm thấy bực mình vừa thấy buồn cười.
Haiz.
Lại bắt đầu diễn rồi.
Cô bất đắc dĩ véo véo ấn đường, cuối cùng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
Khi Diệp Tu Bạch trở về, Diệp Sơ Dương đang dựa vào sofa ở phòng khách xem phim, nhìn thấy anh về, cô theo bản năng hỏi một câu, “Ăn tối chưa?”
Nghe vậy, Diệp Tu Bạch nhỏ giọng lên tiếng, ngay sau đó liền đi vào phòng ngủ tắm rửa.
Hai mươi phút sau, nam nhân mặc một áo ngủ màu đen giống Diệp Sơ Dương, đi đến bên cạnh ngồi trước mặt Diệp Sơ Dương, sau đó theo thói quen đem người trước mặt ôm vào lòng.
Trong lúc nhất thời, trên người Diệp Sơ Dương sực đầy mùi sữa tắm nhàn nhạt của anh.
Cô thả lỏng thân minfhh dựa vào người đàn ông, còn không kịp thoải mái cảm khái một tiếng, liền nghe được giọng nói trầm thấp của Diệp Tu Bạch bên tai “Không có vấn đề gì muốn hỏi ta sao?”
Đột nhiên nghe một câu như thế, Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt.
Cô sửng sốt một giây, sau đó xoay lưng lại nhìn người đàn ông, híp mắt hỏi “Cái tên Túc Thất tối không biết xấu hổ còn đem mọi chuyện đều nói cho chú biết à?”
“Uhm.” Diệp Tu Bạch ở trước mặt tên nhóc nhà mình mà phá lệ thành thực.