Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

Chương 36 :

Ngày đăng: 04:26 30/04/20


Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ người hỏi kẻ đáp, thời gian trôi đi rất nhanh.



"Thiếu gia, tới công ty rồi."



Chú Lưu dừng xe ở bãi đỗ xe, quay đầu lại thông báo.



Nghe xong, Ôn Phi Vũ liền ngẩng đầu nhìn địa điểm ngoại cửa sổ, sau đó vội giơ tay đập lên đầu: "Nhìn tôi này, nói chuyện tới quên giờ giấc!"



"Nói xong, Ôn Phi Vũ liền xuống xe trước, sau đó lại vọng qua bên kia giúp Diệp Sơ Dương mở cửa xe.



Chú Lưu thấy vậy không khỏi sửng sốt...



Thiếu niên được thiếu gia nhà họ gọi là "đại sư" này, còn ít tuổi mà sao lại có bản lĩnh như vậy?



Phải biết rằng thiếu gia nhà họ từ nhỏ tới giờ luôn là người khó gần. Ấy vậy mà giờ đây... lại tình nguyện hạ mình đi mở cửa xe cho người khác?



Đúng là lạ đời rồi!



Đương nhiên, điều này chú Lưu chỉ dám nghĩ thầm trong bụng.


Nếu như là trước đây, Ôn Phi Vũ sẽ chọc ghẹo cô gái này một lát nhưng hôm nay anh dẫn đại sư tới làm việc quan trọng, vì thế anh chỉ mỉm cười với đối phương sau đó nghiêng người, nói với thiếu niên sau lưng: "Mời đại sư!"



Diệp Sơ Dương khẽ đáp một tiếng, vừa ngẩng đầu lên cũng lập tức sững người.



Cô nghiêng đầu, bất ngờ bật cười.



Cùng lúc ấy, khi Ôn Phi Vũ còn đang ngờ vực, cô gái đứng trước mặt họ liền ngạc nhiên chỉ vào Diệp Sơ Dương lên tiếng: "Diệp Sơ Dương? Sao cậu lại ở đây?"



Ôn Phi Vũ: "..."



Tình hình gì thế này?



Người thanh niên chớp mắt, quay đầu nhìn đại sư nhà mình tò mò hỏi: "Đại sư, hai người quen biết sao?"



Nghe vậy, Diệp Sơ Dương chậm rãi ngước mắt lên, giọng nói lạnh nhạt đáp một tiếng.



Ôn Phi Vũ mặc dù bình thường có vẻ hồ đồ nhưng cũng rất biết quan sát, vì thế anh có thể nhận ra đại sư nhà mình mặc dù quen biết với cô gái này nhưng quan hệ chắc chắn không tốt.



Thế là anh cũng không định dừng lại.



Có điều trước khi Ôn Phi Vũ lên tiếng, cô gái đó liền nói tiếp: "Ôn thiếu, sao anh lại đi cùng với một gã chuyên đóng vai quần chúng vậy? Có phải Diệp Sơ Dương đã lừa anh không?"



Đóng vai quần chúng?



Nghe thấy mấy từ này, Ôn Phi Vũ lập tức trợn tròn mắt.