Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)
Chương 567 :
Ngày đăng: 04:32 30/04/20
"Không cần cám ơn tôi, dù thế nào đi nữa mọi người cũng là bạn bè." Diệp Sơ Dương nhướng mày mỉm cười.
Mạt Tử Hiên ngồi bên cạnh nghe vậy còn chưa kịp nói gì, Lục Cảnh Hoành đã tự mình gật đầu sau đó nghiêm túc nói rất có lý lẽ với Mạt Tử Nghiên: "Diệp Cửu thiếu của chúng ta nói chả sai tí nào. Cô xem, tôi đã dẫn mọi người về nhà, anh cô và cả gã kia nữa, có ai cám ơn tôi đâu? Đâu có đâu."
Diệp Sơ Dương: "..."
Mạt Tử Nghiên: "..."
Diệp Tu Bạch: "... Cậu đang trách tôi không cám ơn cậu phải không?"
Bất ngờ nghe thấy Diệp Tu Bạch nói vậy, Lục Cảnh Hoành liền cười hì hì một tiếng: "Đâu có, đâu có, quan hệ của chúng ta đâu cần phải cám ơn gì chứ."
Diệp Sơ Dương nghe vậy liền cùng Mạt Tử Nghiên trợn ngược mắt.
Họ đã nhìn thấu rồi, Lục Cảnh Hoành đúng là thích gợi đòn,
Đặc biệt thích gợi đòn.
Sau khi ăn tối xong, bốn người đồng loạt về phòng nghỉ ngơi.
Mặc dù Diệp Sơ Dương và Diệp Tu Bạch là người yêu nhưng hai người vẫn chưa tới bước ngủ chung một giường.
Thấy vậy Lục Cảnh Hoành tuy vô cùng chê bai nhưng vẫn sợ vì một câu nói của mình khiến Diệp Tu Bạch không vui sau đó mình lại bị ăn đòn, vì thế anh chỉ liếc mắt nhìn Diệp Tu Bạch đầy bóng gió.
Thấy vậy Lục Cảnh Hoành tuy vô cùng chê bai nhưng vẫn sợ vì một câu nói của mình khiến Diệp Tu Bạch không vui sau đó mình lại bị ăn đòn, vì thế anh chỉ liếc mắt nhìn Diệp Tu Bạch đầy bóng gió.
Diệp Tu Bạch thấy vậy cũng chỉ lãnh đạm liếc nhìn anh sau đó đóng cửa lại.
Diệp Sơ Dương lúc này đã đánh răng rửa mặt xong, ngồi tựa vào giường, ánh mắt nhìn lên màn hình điện thoại, xem bình luận trên weibo.
Đúng như Đoàn Kiệt nói...
Việc Diệp Sơ Dương và Mạt Tử Nghiên bị tấn công ở bờ biển phía tây đã được lan truyền nhanh chóng, cư dân mạng của nước Z nhanh chóng biết tin.
Sau khi Diệp Sơ Dương đăng weibo báo bình an liền đi đọc các tin tức khác.
Phát hiện rất nhiều nội dung weibo đều là cầu phúc cho cô và Mạt Tử Nghiên bình an.
Cô đăng weibo mới chỉ một giờ ngắn ngủi nhưng dữ liệu đang tăng lên nhanh chóng.
"Cũng may cậu không sao, không sao là tốt rồi."
"Ông trời phù hộ cho tiểu soái ca đẹp trai!"
"Đây là fans của Nancy, cám ơn tiểu soái ca Diệp Sơ Dương cứu Nancy."
"Cũng may cậu và Nancy không sao. Nam thần và nữ thần của tôi không sao cả."
"Cũng may cậu và Nancy không sao. Nam thần và nữ thần của tôi không sao cả."
"Sao không chết đi chứ! Chà, thật đáng tiếc!"
"Gã lầu trên, biến khỏi đây!"
"Công tử đừng để tâm tới đám antifans đó, cậu bình an là được."
...
Diệp Sơ Dương xem qua tình hình weibo của mình.
Trong bình luận có tới ba mươi phần trăm là fans của Mạt Tử Nghiên tới bình luận cám ơn, sáu mươi phần trăm là fans của cô vào cảm khái, mười phần trăm còn lại là antifans vào nguyền rủa cô chết đi.
Gia nhập làng giải trí lâu như vậy, cho dù Diệp Sơ Dương không hề làm việc gì quá đáng như antifans công kích cô đã không phải ngày một ngày hai, sau khi nhìn thấy kiểu bình luận nguyền rủa như vậy cô cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Chỉ xem giống như trò cười.
Cô nhếch môi, nhấn mở weibo của Mạt Tử Nghiên.
Không xem không sao, vừa xem suýt chút nữa giật mình chết lịm.
Dưới weibo của Mạt Tử Nghiên, ngoài một số fans xuýt xoa nữ thần của nhà họ không xảy ra chuyện gì đúng là may mắn ra, còn lại đều xúi bẩy Mạt Tử Nghiên...
"Tiểu soái ca Sơ Dương đẹp trai là vậy, lại còn cứu mạng Nancy, cho hỏi Nancy có hứng thú hẹn hò với tiểu soái ca Sơ Dương không?"
"Ơn cứu mạng lấy thân báo đáp, tiểu mỹ nữ Nancy nghĩ thế nào?"
"Tiểu mỹ nữ Nancy cưới tiểu soái ca Sơ Dương đi! Rất xứng đôi!"