Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 148 :
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Chiều hôm đó, Hoắc Nhất Hàng và Giang Mạc Thần bay đến Cảng C của nước A, sau khi hai người chuẩn bị xong, vội vàng đến thăm hỏi Lôi gia.
Tổ tiên của Lôi gia cũng là người của Vinh Thành, lúc chiến tranh loạn lạc dọn đến nước A, làm lên từ dân đãi vàng, về sau dần lớn mạnh, làm qua bang hội, mở qua khu mỏ, từng thành lập qua lính đánh thuê, mấy đời con cháu phát triển tiếp, trở thành tổ chức tư nhân có thế lực nhất ở nước A, bởi vì giúp ích cho chính phủ nước A rất nhiều, cây lớn rễ sâu, thành viên của tổ chức phân bố toàn thế giới, chính phủ nước A cũng chấp nhận sự tồn tại của Lôi gia.
Bây giờ người cầm quyền là Lôi Đông Hãn, chưa qua ba mươi tuổi, đã là nhân vật hung ác có tiếng trên giang hồ, anh ta còn có một cô em gái tên là Lôi Hoan Ni, chỉ nghe tên thôi sẽ cho là cô ta là một cô gái hoạt bát ngọt ngào, trên thực tế, thủ đoạn của Lôi Hoan Ni so với anh cô chỉ có hơn chứ không kém.
Cô là công chúa hắc đạo bá đạo điển hình, vừa có mạng công chúa, vừa có bệnh công chúa, làm bất kì nhân vật nào thì cô ta nhất định phải là nữ chính, người đàn ông mà cô ta coi trọng chỉ có thể là của cô! Cưỡng đoạt quen rồi, lại bởi vì nhiều tiền thế lực mạnh, vĩnh viễn sống 1 cách tùy hứng làm bậy.
Duy nhất một lần trở ngại đến với Hoắc Nhất Hàng và Giang Mạc Thần.
Khi đó, sự nghiệp của Hoắc Nhất Hàng còn xa không có cường thịnh như hiện tại, vì có thể mau chóng tích lũy tiền bạc, trở lại Vinh Thành tìm người nhà họ Lộ đòi nợ, đương nhiên là việc làm ăn nào kiếm được nhiều tiền nhất thì làm việc đó, Cảng C luôn hỗn loạn, chuyện giết người cướp của buôn lậu anh không làm, nhưng một vài vụ buôn bán thương nghiệp hợp pháp đương nhiên là càng nhiều càng tốt.
Muốn làm ăn, trước tiên phải chào hỏi bến tàu ở nơi đó, đây là quy định bất thành văn của nước A.
Thành C là địa bàn của Lôi gia, Hoắc Nhất Hàng và Giang Mạc Thần cũng mang theo lễ vật, gõ cửa lớn của Lôi gia.
Chuyện làm ăn thì là đàm phán thành công rồi, nhưng phiền phức cũng tới —— Lôi Hoan Ni liếc thấy Hoắc Nhất Hàng, nhất quyết ép anh ở lại cưới cô ta.
Nhưng Hoắc Nhất Hàng không hề thích Lôi Hoan Ni, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa nhìn qua cô ta, Lôi Hoan Ni không chịu bỏ qua, suốt ngày quấn chặt lấy mà đi theo Hoắc Nhất Hàng, Lôi Đông Hãn thấy thế, cũng bắt đầu lấy thế ép Hoắc Nhất Hàng.
Hoắc Nhất Hàng tức giận, ngay cả việc làm ăn cũng không muốn làm, trực tiếp đi.
Ai ngờ, Lôi Đông Hãn và Lôi Hoan Ni vào lúc này lại giở trò với anh, trực tiếp trói anh đến Lôi gia, yêu cầu anh phải kết hôn với Lôi Hoan Ni, còn dùng thuốc mạnh với anh, nhốt anh và Lôi Hoan Ni trong cùng 1 phòng, ý đồ muốn đem gạo nấu thành cơm trước!
Chuyện mà Hoắc Nhất Hàng ghét nhất chính là uy hiếp và cưỡng ép, đương nhiên không thể nào thuận theo, liền đánh ngất Lôi Hoan Ni, trốn khỏi Lôi gia, Giang Mạc Thần ở bên ngoài tiếp ứng anh, dùng chuyên cơ của Giang gia, mới thành công rời khỏi Thành C.
Vốn cho là sau chuyện này, anh và Lôi gia không còn quan hệ nữa, nhưng lúc này đây, vì cứu Vân Khuynh, anh không thể không đến Lôi gia lần nữa.
Lôi gia, cũng không phải là hạng người giết người cướp của, làm điều phi pháp, làm nhiều việc ác, bọn họ kinh doanh cọ xát, nhưng không đụng tới ma túy, buôn người, những chuyện quá ác cũng không làm, chỉ dựa vào thế lực, làm những vụ làm ăn khác kiếm tiền, điểm này, giống Hoắc Nhất Hàng.
Cho nên, Hoắc Nhất Hàng cũng không có nghĩ tới việc hủy diệt Lôi gia.
Dù sao thì, nếu như không có Lôi gia, có thể sẽ có thế lực khác đi lên, chưa hẳn sẽ nhân nghĩa như Lôi gia.
“Anh cư nhiên là Quân tiên sinh!” Lôi Đông Hãn hung tợn nhìn chằm chằm Hoắc Nhất Hàng một hồi, rất không cam tâm ngẩng đầu: “Bỏ hết súng xuống cho tôi!”
“Đại ca!” Những thủ hạ đó của Lôi gia còn có chút do dự, không hiểu đại ca vừa nãy còn đòi đánh đòi giết Hoắc Nhất Hàng, sao bỗng nhiên lại...... sợ rồi?
Đây là chuyện từ đó tới giờ chưa từng xảy ra qua nha!
“Ngay cả lời của tôi cũng không nghe sao? Bỏ súng xuống!” Lôi Đông Hãn đen mặt, gầm thét một tiếng.
“Dạ, đại ca!” Cơ thể của những người đó bị dọa đến run 1 cái, nhanh chóng bỏ súng xuống.
Hoắc Nhất Hàng thấy Lôi Đông Hãn đã có thái độ trước, cũng trả lại súng cho Lôi Đông Hãn: “Bây giờ, có thể mời chúng tôi vào trong, bàn chuyện mua bán được chưa?”
“Vậy còn cần Quân tiên sinh nói cho tôi biết trước, cuối năm ngoái, chín chiếc thuyền chở hàng đã mất tích của Lôi gia, đều đi đâu rồi? Lôi gia tôi còn có thể lấy trở về không!” Lôi Đông Hãn rất không cam tâm hỏi.
“Chỉ cần chúng ta giao dịch thành công, chín chiếc thuyền đó của Lôi gia, sẽ trả về nguyên vẹn!” Hoắc Nhất Hàng nói.
“Anh, hai anh đang nói gì thế, sao em nghe không hiểu?” Lôi Hoan Ni thấy Lôi Đông Hãn giống như đã mất đi khí thế, lập tức có chút lo, trong lòng cô hiểu rõ, người đàn ông ưu tú như Hoắc Nhất Hàng, nếu như không có thế lực ép anh ta, anh thế nào cũng không thể cưới cô.
Cô nói: “Em mặc kệ, anh Hàng nếu đã trở về rồi, thì chính là muốn kết hôn với em.”