Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 167 :
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Lôi Đông Hãn không nghĩ tới, Giang Mạc Thần lại không buông tha, mà Hoắc Nhất Hàng cũng không lên tiếng ngăn cản, nói rõ anh ta cũng ủng hộ cách làm của Giang Mạc Thần.
Anh có chút nóng giận, lại không thể biểu lộ ra, dù sao thì, là anh cho người bao vây họ lại trước.
Nhưng Hoắc Nhất Hàng không phải cũng lấy mất nhiều cơ mật của Lôi gia đó sao?!
“Hoắc tiên sinh, Giang tiên sinh, chúng ta cũng đã từng hợp tác 1 lần rồi, tôi vẫn tin tưởng 2 vị, hai vị cũng không phải tiểu nhân, cũng sẽ không tiết lộ cơ mật của Lôi gia chúng tôi ra ngoài, tôi cũng sẽ không đưa ra yêu cầu gì với hai vị, chuyện này, coi như xong đi?”
Ý này, là muốn lấy cơ mật của Lôi gia để xoa dịu nguy cơ mà Lôi gia cố ý tạo ra sao?
“Lôi Đông Hãn, anh cũng thật biết tính kế nhỉ? Nói cái gì tín tưởng chúng tôi, thế nhưng phải làm sao đây? Nhưng chúng tôi lại không tín tưởng Lôi gia các người! Muốn lấy cơ mật của Lôi gia để làm lắng chuyện hôm nay xuống, sợ là quá lợi cho Lôi gia các người rồi?” Giang Mạc Thần nhếch miệng cười, ngữ khí lại rất lạnh nhạt.
Trên thực tế, đạn giấy mặc dù không có lực sát thương rất lớn, nhưng cọ xát qua cánh tay của Hoắc Nhất Hàng, vẫn quẹt ra một vết máu.
Nghĩ đến nếu như đó là đạn thật, mà Hoắc Nhất Hàng lại không thể tránh kịp, động tác vừa rồi, anh cuối cùng vẫn sẽ bị thương nặng thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng...... Vân Khuynh đen mặt, ngẩng đầu nhìn Lôi Đông Hãn rồi lạnh lùng nói: “Lôi tiên sinh! Đêm qua, là Lôi Hoan Ni tính kế gạt chồng tôi tới nhà các người, là các người âm mưu trước, dù cho chồng tôi lấy đi thứ gì của các người, đó cũng là có qua có lại, là chồng tôi có bản lĩnh, cái này cũng không nên trở thành vật cá cược để anh dẹp yên mọi chuyện!
Hôm qua anh cũng không có ở Lôi gia, chúng tôi có thể xem như chuyện mà Lôi Hoan Ni làm anh không biết, anh vì khuyên Lôi Hoan Ni đừng chấp mê bất ngộ nữa mà thiết kế ra một vở kịch thế này, chúng tôi cũng có thể xem như anh vì em gái mình dụng tâm lương khổ, nhưng em gái là của anh, liên quan gì đến chúng tôi chứ?
Anh lợi dụng chúng tôi, vây giết chúng tôi, tạo nguy hiểm cho chúng tôi, uy hiếp tính mạng của chúng tôi là sự thật! Chúng tôi dĩ nhiên không phải tiểu nhân, nhưng cũng không phải người ngu dốt thiện lương, tôi lại thấy vừa rồi có 1 câu nói anh nói không sai ——Con người có suy nghĩ, có linh hồn, con người cần có trách nhiệm với hành vi của mình!
Lôi gia các người tính kế chồng tôi trước, ý đồ ly gián quan hệ giữa tôi và chồng tôi trước, làm ra những hành vi bất lợi với chúng tôi trước, bây giờ dựa vào cái gì mà muốn dẹp yên mọi chuyện chỉ bằng một hai câu đơn giản?”
Sắc mặt Lôi Đông Hãn trở nên có chút khó coi.
Anh không ngờ tới, đối mặt với tình huống như vậy, Vân Khuynh không những không một chút e ngại, còn có thể nói ra những lời này 1 cách rõ ràng rành mạch, mà mỗi một câu, đều khiến anh không thể cãi lại.
Một hồi lâu, cơ mặt anh mới căng cứng, hỏi: “Vậy mọi người muốn thế nào?”
Lời này, hiển nhiên là đang hỏi Hoắc Nhất Hàng.
Dần dần, anh không còn hi vọng với tình thương của ba, anh bắt đầu chán ghét chuyện làm ăn, càng ngày càng lạnh nhạt với ba Giang.
“Con người rồi cũng sẽ già.” Hoắc Nhất Hàng nói: “Mẹ cậu nói cho tôi biết, mấy năm này, sức khỏe ông ấy cũng không tốt lắm.”
“Sức khỏe ông ấy tốt hay không liên quan gì với em? Suốt ngày không ở nhà, mệt chết cho đáng đời!” Sắc mặt Giang Mạc Thần khẽ thay đổi.
Trầm mặc chốc lát, vẫn hỏi một câu: “Chỗ nào không khỏe.”
Hoắc Nhất Hàng cười một tiếng: “Cậu đi về hỏi chút chẳng phải sẽ biết?” Giang Mạc Thần chính là mạnh miệng.
Ngay lúc này, tủ rượu cố định phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng động dị thường, giống như có vật sống nào đó núp bên trong vậy?!
“Ai?”
Hoắc Nhất Hàng ngay lập tức cầm súng lên.
Giang Mạc Thần cũng đứng lên, mặt phòng bị nhìn tủ rượu: “Ra đây!”
Không có động tĩnh.
“Không ra tôi sẽ nổ súng!” Hoắc Nhất Hàng lạnh lùng nói, đồng thời, bảo vệ Vân Khuynh ở phía sau, ra hiệu cho Giang Mạc Thần và anh cùng bước lên trước xem xét.
“Đừng...... Đừng nổ súng! Tôi lập tức ra ngoài.” Trong tủ rượu, truyền ra một giọng nói quen thuộc.
Rất nhanh, cửa phía dưới tủ mở ra, mặt của một người phụ nữ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người......
- -----Nhóm dịch: Boss - app iNovel------