Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 178 :
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Sự thật chứng minh, Bạc Giản Thương tuyệt đối thuộc nhóm cường thủ hào đoạt, Lôi Hoan Ni là mục tiêu của anh, anh liền sẽ kiên định không dời “tiêu diệt” mục tiêu đến ngay cả xác cũng không còn.
Cảnh “bi thảm thế gian” này cứ duy trì đày đọa đến giữa khuya, lúc Lôi Hoan Ni lần thứ bảy bị Bạc Giản Thương tiến công mạnh mẽ đến ngất đi, Bạc Giản Thương cuối cùng mới hài lòng tha cho cô.
Bạc Giản Thương là lần đầu làm chuyện này, tuy rằng về sau càng làm càng thuận lợi, đến cuối cùng vẫn là không biết nặng nhẹ, sau khi kết thúc, anh nhìn thấy vết tích thâm tím trên làn da mịn màng của phụ nữ, trên giường một đống bừa bộn, đôi mày hơi cau lại, đứng dậy xuống giường.
Lúc đầu định nhờ người giúp việc giúp Lôi Hoan Ni dọn dẹp lại, nhưng lại thay đổi chủ ý, bản thân đích thân ra tay……sau đó, anh mặc đồ cho Lôi Hoan Ni, ôm đi phòng sách ngủ, đồng thời thông báo cho người giúp việc dọn dẹp phòng ngủ.
Lôi Hoan Ni trong một hoàn cảnh lạ lẫm tỉnh dậy, nghĩ đến những chuyện đã xảy ra, tức thời giận đến nghiến răng.
Sự trong sạch của cô, không ngờ trong tình huống không có sức phản kháng, bị một tên ngang ngược cô căm ghét lấy đi!
Quan trọng nhất đó là, người đàn ông đó không biết gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, xé nát cô xong, như là cái máy đóng cọc không biết mệt mỏi, một khắc cũng không ngừng mà xung phong, xung phong, lại xung phong! Làm cô xỉu đi rồi cũng chưa tha cho cô, đến nỗi cô cũng không nhớ bản thân đã ngất xỉu lặp đi lặp lại bao nhiêu lần……
Vị hôn phu cái gì! Anh hai rốt cuộc là nghĩ như thế nào, tại sao lại tìm vị hôn phu như thế này cho cô?
Nghĩ đến Hoắc Nhất Hàng đối xử với Vân Khuynh, dịu dàng chu đáo biết bao, nhưng cô lại bị tên ngang ngược này bám lấy.
Cô muốn bỏ trốn, muốn nghĩ tất cả cách để bỏ trốn!
Đã định được chủ ý, Lôi Hoan Ni đã nhịn cơn đau của toàn thân, vùng vẫy ngồi dậy, trên người đã mặc quần áo rồi, không phải kiểu áo nửa trong suốt trước đó khiến người khác hoang tưởng, mà là một bộ quần áo nhà rộng lớn, độ dài qua khỏi đầu gối, tuy rằng không có mặc áo lót quần lót, có chút hơi lồi ra, nhưng cô không quan tâm nhiều nữa.
Cô xuống giường, mặc đôi dép được đặt kế bên giường, nhìn sang bốn bên, cầm lấy một bình hoa trên tay, nhẹ nhàng đi ra hướng ngoài cửa.
Ở vùng kín đúng là rất đau, hơi dang rộng bước chân đi, liền như bị xé rách vậy, đôi chân cũng có chút mềm nhũn, cô nhất thiết phải cắn răng chịu đựng mới có thể bước qua đó.
Không mấy dễ dàng bước đến trước cửa, cô dùng một tay cầm lấy bình hoa, một tay khác mở cái cầm tay cửa, cửa được mở một khe hở nho nhỏ.
Âm thanh bên ngoài lập tức truyền vào đây. Hiển nhiên, hiệu quả cách âm của căn phòng ngủ nhỏ này vẫn làm cực tốt.
Vương tử Sarri kinh hãi nói một vài lời bằng tiếng nước W với điện thoại, Đường Kính lập tức cúp điện thoại đi.
Khoảng năm phút sau, Bạc Giản Thương nhận được tiền, mép miệng nhếch lên, lạnh lùng hạ lệnh, “Tiếp tục!”
Đường Kính không hề do dự xuống dao, một đầu lưỡi máu me bị cắt xuống, vứt lên người của vương tử Sarri.
“Á~ á á á!” Vương tử Sarri gào khóc thảm thiết, mở miệng ra định nói gì đó, trong mắt toàn là phẫn nộ, hình như muốn trách mắng Bạc Giản Thương không giữ lời hứa, nhưng chỉ có thể phát ra âm đơn.
“Con người của tôi, lòng tương đối tốt, không thích người khác thách thức tôi.” Bạc Giản Thương tốt bụng nói ra nguyên nhân.
Giữ mạng của vương tử Sarri, đúng thật là vì muốn lấy được tiền, tiền đến tay rồi, cái người muốn thách thức anh này, cũng không còn nhất thiết phải tồn tại nữa, tàn rồi, phế rồi, liền có thể quăng đến biển lớn cho cá mập ăn!
Đường Kính bổ sung nói rõ, “Vương tử Sarri, chúng tôi làm việc luôn công bằng công chính, tiền cha anh chi trả, là thù lao cứu anh từ tay bọn phản quân ra, bây giờ chúng tôi tính là, anh ý đồ muốn thách thức quan chỉ huy của chúng tôi, món nợ lãng phí hơn 24 giờ của chúng tôi!”
Ý này chính là nói, cho dù đưa tiền rồi, vương tử Sarri vẫn là khó thoát cái chết, hơn nữa, trước khi chết còn phải trải qua sự đày đọa đau đớn.
Từ lúc vương tử Sarri bắt đầu cả gan thách thức Bạc Giản Thương, Bạc Giản Thương đã không có dự định tha cho anh ta.
“Lôi người này xuống!” Vứt xuống câu nói này, Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni rời khỏi phòng sách.
Lôi Hoan Ni im lặng, ngay cả thở cũng không dám lớn tiếng, cô đâu phải là con ngốc, đương nhiên biết được lời nói của Bạc Giản Thương, không những là nói với vương tử Sarri, cũng nói lời cảnh cáo cho cô.
Người đàn ông này không những ngang ngược, quả thật là tên quỷ dữ!
Nhưng cô không muốn trở thành tên vương tử Sarri kia đâu……
Bạc Giản Thương ẵm Lôi Hoan Ni về phòng chủ nhân, ga giường bao gối cũng đã thay rồi, nhưng hai sợi xích thép vẫn còn đặt ở nơi đó!
Bạc Giản Thương đặt Lôi Hoan Ni lên giường lớn, cô lập tức nhịn đau lùi về sau, lùi cho đến góc của giường, kéo xa khoảng cách với Bạc Giản Thương, “Anh……anh không thể lại làm chuyện ấy với tôi, cơ thể của tôi……tôi không khỏe!”