Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 180 :

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


“Vâng, quan chỉ huy!” Bác sĩ vội vàng để thuốc xuống, “Thuốc tôi lấy qua có hai loại, thuốc uống và thuốc thoa, cách dùng đều viết hết trên toa thuốc.” Xem ra, quan chỉ huy là muốn đích thân thoa thuốc chô cô nương kia rồi.



Lúc đầu nghe nói quan chỉ huy “sủng hạnh” một cô gái, anh vẫn có chút không tin, phải biết rằng, tại vì thuở nhỏ quan chỉ huy bị chịu những tổn thương, anh ấy đối với tất cả những sinh vật giống cái đều tràn đầy ghê tởm, càng hình thành nên bệnh ưa sạch sẽ! Bao nhiêu năm nay, anh ấy cứ luôn trong sạch giữ mình, làm sao có thể đột nhiên có cảm giác với người phụ nữ nào?



Nhưng sự thật là, anh ấy không những có cảm giác, còn làm đến cô nương người ta mình đầy thương tích, hơn nữa, đích thân gọi điện thoại nhờ anh tư vấn làm sao để trị vết thâm và vết rách?!



Nghe cách quan chỉ huy thật sự nghiêm túc nhờ tư vấn làm thế nào để xử lý vết thương ở vùng kín của phụ nữ, bác sĩ chỉ cảm thấy trên đầu sấm chớp sét đánh.



Quan chỉ huy đại nhân, biết rằng anh không quan tâm chuyện nhỏ, nhưng chuyện giữa anh và phụ nữ của anh, anh có thể nào biểu đạt uyển chuyển tí?



Không còn cách nào, anh chỉ có thể miễn cưỡng lắp bắp nói vài câu, sau đó giao thuốc qua đến.



Dũng mãnh! Quan chỉ huy quá dũng mãnh rồi, trước giờ chưa ăn thịt, một khi ăn thịt, liền vội muốn nghiền thịt thành bọt!



Tiểu cô nương tội nghiệp, khó trách lại khóc đến bi thảm như thế……



“Còn không cút?”



Bác sĩ đang thay Lôi Hoan Ni “đáng tiếc”, âm thanh lạnh lẽo của Bạc Giản Thương vang lên.



Anh sợ đến run rẩy, vội nói, “Cút! Quan chỉ huy, tôi lập tức cút!” Nói xong, một làn khói chạy ra phòng, hình như là sợ chậm một phút, liền sẽ không còn thi hài nữa!



Trong phòng lại một lần chỉ còn Bạc Giản Thương và Lôi Hoan Ni.



“Không buông tay sao?” Ánh nhìn của Lôi Hoan Ni rơi vào tay của Lôi Hoan Ni đang đang nắm chặt lấy vai anh.



Lôi Hoan Ni lập tức thu tay về.



Mép miệng Bạc Giản Thương nhếch lên, đứng dậy, đi đóng cửa lại, còn khóa trái cửa lại, mới quay trở về.



“Khóc đủ chưa?”



Lôi Hoan Ni nghiêng đầu sang một bên, không trả lời.



“Cởi hết quần áo ra, tôi thoa thuốc cho em!”




Cố gắng lên, sống sót! Sống sót để trở về lấy cô.



Trong lòng anh đang hoang tưởng, muốn chạm vào làn da của cô là cảm giác như thế nào, muốn hôi lên môi cô là cảm giác như thế nào, nghĩ đến trên người cô sẽ lan tỏa mùi hương mê người như thế nào, muốn cùng cô yêu đương cảm giác sẽ nhiệt liệt như thế nào……



Những năm vừa qua, ngoài người mẹ đã qua đời, anh căm ghét tất cả phụ nữ, đương nhiên, cũng không có kinh nghiệm yêu đương với bất kì người phụ nữ nào, nhưng lần đầu tiên, khi đối diện với tử vong, anh vô cùng muốn sở hữu người phụ nữ đó, cho đến nghĩ nhiều hơn, dưới cơ thể cũng có phản ứng……



Anh trước giờ không sợ chết, cố gắng đứng trên độ cao mà không ai dám ức chế anh, chỉ là vì thời kì niên thiếu những trải nghiệm không mấy vui vẻ, chỉ là vì người mẹ trước khi chết nói anh nghe nhất định phải sống tốt, sống phải mạnh mẽ hơn tất cả mọi người!



Nhưng đằng sau sự mạnh mẽ, lại chỉ còn sự cô độc và lạnh băng.



Anh thà rằng chết đi, có lẽ là giải thoát.



Nhưng trong giây phút này, anh đột nhiên không muốn chết nữa, anh còn chưa biết người phụ nữ đó là mùi vị thế nào, anh vẫn chưa tiếp xúc được sự dịu dàng và nhiệt độ của cô, anh không can tâm!



Hoan Hoan, Hoan Hoan……



Trong lòng anh đang gọi tên cô, tiếp tục cắn răng kiên trì, một tiếng, hai tiếng, một ngày, hai ngày……



Cho dù là vết thương bị nhiễm trùng sốt cao cũng không từ bỏ, sau đó, thịt hư ở chỗ vết thương thu hút chim ưng tới, anh giết chết chim ứng, ăn đi, hồi phục chút thể lực, tiếp tục chờ đợi, đợi đến, bị cứu viện thành công……



Dưỡng thương xong, anh vốn dĩ chuẩn bị lập tức đi gặp Lôi Hoan Ni, nhưng lại nhận được vụ làm ăn của vương tử Sarri, lỡ mất thời gian một tháng mấy……Lôi Đông Hãn lại một lần gọi điện thoại đến, nói cho anh nghe Lôi Hoan Ni đến Vinh Thành rồi, anh một phút nôn nóng, liền dẫn vương tử Sarri đến Vinh Thành.



Đã không thể lãng phí thời gian quen biết với cô nữa.



Và bây giờ, cô cuối cùng trở thành người phụ nữ của anh, anh không một chút căm ghét cô, hận không thấu nuốt chửng cô vào bụng, nếu không phải kiêng kị cơ thể của cô, anh nhất định sẽ bám lấy cô tiếp tục điên cuồng.



Đây chẳng phải là tác phong của anh, quá phóng túng một chút, nhưng, thần kinh của anh đã căng cứng bao nhiêu năm, phóng túng phóng túng với phụ nữ của mình lại có gì chứ?



Có lẽ là động tác xoa bóp của Bạc Giản Thương dễ chịu, hoặc là sau khi vùng vẫy một hồi lâu như thế, Lôi Hoan Ni cũng mệt rồi, cô bất giác ngủ thiếp đi.



Bạc Giản Thương thoa thuốc xong, mới phát hiện trạng thái của cô, mép miệng nhếch lên nụ cười hài lòng, đứng dậy, đắp mền lại cho cô, sau đó, hôn lên môi cô một cái, “Vậy mới ngoan! Hoan Hoan, em nhất thiết phải sớm thích nghi tôi, sớm nhớ cho rõ, người đàn ông của em, chỉ có tôi!”



Tạm thời vì lý do BẢN QUYỀN, nên nhóm dịch ngừng không dịch thêm, đợi quyết định của công ty để tiếp tục nhé, cảm ơn các bạn ủng hộ cũng mong các bạn thông cảm!