Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 193 :

Ngày đăng: 11:42 19/04/20


Mấy đứa bé lần lượt chạy ra, biểu cảm đều không có gì khác nhau, chính là Giang Mạc Thần rất thích cô, muốn cầu hôn cô, cùng cô kết hôn.



Dù Cố Du có là đồ ngốc cũng nhìn ra được là do Giang Mạc Thần bày ra.



Chỉ trong chốc lát, trên tay, trên đầu gối, trên chiếc ghế dựa cô đang ngồi, dưới đất xung quanh cô đều trải đầy hoa hồng, trong viện trẻ mồ côi không dưới 100, vậy là có hơn 100 nhánh hoa hồng xung quanh cô, cảm giác như biến thành hoa tiên tử.



Người cuối cùng bước ra, là viện trưởng đã hơn 70 tuổi, bà đã không thể tự đi lại nên được một người khác đẩy ra, đến trước mặt Giang Mạc Thần và Cố Du, bà nhìn Cố Du một hồi, liền hiền lành lên tiếng, nói: “Cô gái tốt, được Mạc Thần coi trọng như vậy, nhất định là cô gái tốt.”



Nói đến đây, bà đưa cho Giang Mạc Thần nhìn như một cái điều khiển từ xa: “Mạc Thần, dũng cảm lên, bà tin tưởng cháu.”



Câu nói này, Cố Du không hiểu nhưng Giang Mạc Thần hiểu.



Anh nhẹ nhàng gật đầu, bắt đầu điều khiển món đồ trong tay.



Đúng là một cái điều khiển từ xa, dùng để điều khiển máy bay không người lái!



Chỉ chốc lát sau, bốn chiếc máy bay không người lái đã lơ lửng bên trên mội người, bọn trẻ nhảy cẩng lên, hô hào.



Giang Mạc Thần cẩn thận điều khiển máy bay bay lơ lửng đến trước mặt Cố Du.



Cố Du lúc này mới thấy rõ, phía trên chiếc máy bay là một chiếc kim cương vô cùng lấp lánh.



Tim của cô liền đập rất mạnh.



“Du nhi, trước đây anh đã từng hỏi em vấn đề này, em nói cần thời gian suy nghĩ, anh cũng đã cho em thời gian suy nghĩ rồi, bây giờ mong là em có thể trả lời anh, em có thể cho anh một cơ hội không?”



Cố Du thở dài nhẹ nhõm, cũng may là anh ta chỉ muốn cô cho một cơ hội, chứ không phải bắt cô ngay bây giờ phải đồng ý kết hôn với anh!
Trong lúc bất tri bất giác, cô giống như đã bị người đàn ông đó mê hoặc, cứ nhìn anh không rời mắt, lúc anh quay lại nở nụ cười ấm áp với cô, tim cô nhảy dựng lên đập liên hồi.



Cho đến khi, có điện thoại gọi đến.



Là người bạn cùng tham gia sự kiện ở trên thuyền của cô —— Trương Thông.



“Đại tiểu thư, cuối cùng cũng gọi được cho cậu! Bây giờ cậu đang ở đâu vậy, có bị sao không a? Tôi vừa về nước đã bị lão gia tử giam ở trong nhà, toàn bộ thẻ ngân hàng đều bị khóa lại, nói là tôi đã đụng phải nhân vật lớn, gây ra đại họa……”



“Tôi khó khăn lắm mới kiếm được điện thoại gọi cho cậu, vậy mà gọi mấy cuộc cũng không ai nghe máy, tôi còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì, làm tôi sợ muốn chết, cũng may Giang thiếu có báo với tôi là cậu đã được an toàn đó.”



“Cố Du, cậu câm rồi hả? Dù tốt xấu gì cũng phải trả lời tôi một tiếng chứ, dù gì bọn mình cũng là cùng nhau đi thu tin tức mà, hay là cậu phát tín hiệu định vị cho tôi đi, tôi tìm cách trốn ra đi tìm cậu?”



Bên kia thì nói không ngừng, bên này điện thoại chỉ im lặng không một tiếng động.



Cố Du tức giận nói: “Cậu nói không ngừng như vậy, tôi làm sao xen vào được!”



“Tốt quá, vậy mới phải chứ.”



“Tôi không sao, đã về Vinh thành rồi, tôi bây giờ ở……” Cố Du khựng lại, nhìn về phía Giang Mạc Thần: “Cậu về trường học đi, lát nữa tôi sẽ quay lại trưởng, thời gian xin phép nghỉ cũng sắp hết rồi, bắt đầu làm luận văn thôi, tài liệu mà mình liều cả tính mạng để lấy về, tất nhiên là phải để nó phát huy tác dụng rồi.”



“Quá tốt rồi, tôi biết cậu không phải là người tham sống sợ chết mà, chỗ tài liệu đó chắc chắn sẽ là tin lớn, lão Phạm đó đúng là trời đất bất dung mà.” Giọng nói Trương Thông trở nên kích động.



Trương Thông cũng là một công tử nhà giàu, gia đình chuyên buôn bán rượu, trong nhà lại có cô làm tổng biên tập, từ nhỏ đã quấn quýt bên cạnh cô của mình nên có sở thích làm phóng viên, vả lại trong nhà còn có anh trai và em trai nên không ép anh phải theo sự nghiệp gia đình, anh có sở thích này gia đình cũng không ai cấm cản.



- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------