Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 221 :
Ngày đăng: 11:42 19/04/20
Chỉ cần Vân Khuynh nhận Vân Đình và Vân Tư Âm, Hoắc Nhất Hàng cũng nhận.
Vân Tư Âm nghe hai câu này, mắt đỏ lên, nước mắt chảy ra: “Tốt, con ngoan, các con đều ngoan!”
Vân Đình nhanh chóng đưa khăn giấy cho bà lau nước mắt: “Em nhìn em, đang yên đang lành, tự nhiên khóc rồi.” Ông an ủi Vân Tư Âm, giọng của bản thân cũng có chút run rẩy.
“Vui, em đây là đang vui.” Vân Tư Âm kích động nói: “Vẫn luôn nghĩ con của em mất rồi, ai ngờ vẫn sống tốt trên thế giới này, chúng ta đối xử không tốt với con bé, con bé còn chịu nhận chúng ta, anh Đình, bây giờ dù có bắt em chết, em cũng không hối tiếc.”
Sắc mặt Vân Đình lập tức trầm xuống: “Nói lời ngốc nghếch gì đó, tìm được con về, em cần phải chú ý sức khỏe hơn, sống đến 100 tuổi, mới có thể bù đắp hết thứ đã thiếu con gái.”
“Đúng, đúng đúng đúng, bây giờ em cái gì cũng có, em cần phải sống tốt.” Vân Tư Âm lập tức nói.
“Nhận lại con gái là chuyện tốt, chúng ta cần ăn mừng thật lớn.” Hoắc Thành Quân nói: “Hai vị thông gia hay là ở lại nhà, đợi Vân Khuynh và Nhất Hàng kết hôn xong mới về Kinh Thành?”
Vân Đình nhìn Vân Tư Âm 1 cái, gật đầu: “Cũng tốt.”
“Em đi thông báo Tình nhi và Thiên nhi, kêu tụi nó đến nhận chị.” Vân Tư Âm vui vẻ nói, lại muốn giải thích với Vân Khuynh: “Tình nhi và Thiên nhi là sau này mẹ sinh đôi, Tình nhi là chị, Thiên nhi là em trai, tụi nó cũng là người thân của con. Nói ra, Tình nhi rất giống con!”
“Được.” Vân Khuynh nói: “Kêu họ qua đây đi.”
Vân Tư Âm lập tức gọi điện thoại, nói đã tìm được chị ruột rồi, Vân Tình và Vân Thiên đều vui vẻ, lập tức tuyên bố ra ngoài, chuẩn bị sáng mới, bay đến Vinh Thành.
“Tắm rồi mới đi, em đã mở nước nóng rồi.” Tống Nhan quan tâm nói.
Cô đã biết, mỗi lần gặp Vân Khuynh về, Tống Tây Hoa sẽ khó chịu 1 chút, dù sao, là người anh thích như vậy, nhưng chỉ có thể âm thầm bảo vệ, anh nói mệt, nhiều nhất là tim cảm thấy mệt.
Lòng cô chua xót, lúc nào, mới có thể cho cô 1 chút tình yêu anh dành cho Vân Khuynh đây, dù cho là 1 phần vạn, cô cũng rất vui rồi.
Tống Tây Hoa không trả lời, chỉ là chuyển hướng, đi đến phòng tắm.
Nhìn bóng dáng cao to của người đàn ông, Tống Nhan cười khổ, anh không yêu cô, cũng không sao, chỉ cần ở bên anh, là đủ rồi.
1 tiếng sau, bà Tống đi dạo bên ngoài về, thấy Tống Nhan ở trong bếp làm cơm tối, gấp gáp chạy qua.
“Nhan Nhan, sao coi ở trong bếp, Tây Hoa đâu? Con mang thai, sao có thể động dao nĩa, nhanh, nhanh đi nghỉ, bà làm.” Đối với Tống Nhan đang mang cháu bà, bà Tống cẩn thận 120%.
“Bà, con đâu cao quý như vậy.” Tống Nhan cười nói: “Tây Hoa tiên sinh quá mệt rồi, đang nghỉ trên lầu, còn chỉ làm vài món đơn giản, tủ lạnh không có đồ ăn, dì người làm mai sẽ đến, đến lúc đó em kêu dì mua đồ nấu cơm, cái gì cũng không làm.”
“Chỉ vài món cũng không được, con gái bây giờ không sánh bằng bà trước đây, trước lên núi kiếm sống rèn luyện đến cơ thể rất khỏe, chính là sinh con trên núi, lúc hồi phục chỉ cần ăn mấy con gà mấy trái trứng gà là có thể hồi phục lại được, thời đại bây giờ tốt rồi, con gái từ bé đã được yêu thương, không chịu khổ, sinh con là cửa ải khó nhất, 1 chút tổn thất cũng không thể có.”
Bà Tống 1 bên giành lấy dao cắt rau của Tống Nhan, 1 bên nói: “Bà sẽ làm xong nhanh thôi, con đi kêu Tây Hoa dậy trước.”
Tống Nhan biết bản thân không thể thuyết phục bà Tống, chỉ gật đầu đồng ý.
“Đi chậm tí, cẩn thận đừng té, lúc lên lầu, cầm tay cầm.”
- --------Nhóm dịch: Boss - App iNovel ----------