Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 24 :

Ngày đăng: 11:40 19/04/20


Vân Khuynh rất nhanh đã làm xong thủ tục, sau khi đem thi thể của lão phu nhân đi kiểm tra xong thì mang về.



Cũng không mang về Vân gia, mà mang về một căn biệt thự ở vùng ngoại ô.



Biệt thự này là nơi mà lúc Vân lão gia tử còn sống, cùng lão phu nhân làm vườn trồng rau, sau khi Vân Bính Hoa và Tô Tương nhận Dương Liễu làm con gái nuôi, liền đưa cô đến nơi này ở cùng hai ông bà, mấy năm đó, là khoảng thời gian thoải mái vui vẻ nhất của cô.



Sau đó, lão gia tử qua đời, lão phu nhân ở đây một mình nhìn vật nhớ người, mới dẫn theo cô về Vân gia.



Vân Khuynh cảm thấy, lão phu nhân cuối cùng là muốn về lại đây.



Lão gia tử được an táng ở dưới đình phía sau biệt thự, mộ bia đứng ngay giữa đình, phía trên trống một nửa, là chỗ để lại cho lão phu nhân.



Sau khi Vân Khuynh cho người mang quan tài của lão phu nhân khiêng vào đặt xuống ngay ngắn, dây thần kinh bị kéo căng kia cuối cùng mới được thư giãn.



Nước mắt nhẫn nhịn đã lâu trong mắt chảy ra ào ào, lướt qua khuôn mặt tái nhợt của cô, bi thương thế này......



“Ông nội, cháu mang bà nội trở về cho ông rồi, lúc ông ra đi, nói kiếp sau còn muốn lấy bà nội làm vợ, sẽ không ra đi quá nhanh, sẽ đợi bà trên cầu Nại Hà, ông đã đợi được bà rồi phải không?



“Ông nội, bà nội, hai người yên tâm đi! Không cần lo cho cháu, Khuynh Nhi của hai người đã lớn rồi, cũng đã thấy rõ trái tim của những người đó, sẽ không để bất kì kẻ nào ức hiếp nữa, bà nội, thù của bà, cháu nhất định sẽ giùp bà trả thù!



Nói xong, Vân Khuynh hướng về phía quan tài của lão phu nhân dập đầu lạy ba cái, sau đó cũng dập đầu ba cái trước mộ của lão gia tử, mới đứng lên.



Cô đi xuyên qua đại sảnh, mở rộng hết cánh cửa ra, thì nhìn thấy người đàn ông đứng thẳng người trong hoa viên.



Anh luôn lái xe đi theo sau cô đến nơi này, cô biết.



“Hoắc Nhất Hàng, tôi muốn trả thù cho bà nội!”



“Mắt của cô vẫn thanh tịnh như nước, nhưng lại mang theo hận ý lạnh lẽo kiên định.”




Mà bà ta cũng bị Dương Liễu ngược đãi, nhận đủ mọi sự sỉ nhục và tra tấn......



—— Đây là lời sau này.



Giờ này khắc này, Cao Thúy Lan, Lục Văn Bân, Dương Liễu còn đang ngồi chung với nhau, vui vẻ hòa thuận.



Trong lòng Cao Thúy Lan đều nghĩ, cũng nên dùng cách gì đó, mới có thể giúp con của mình hoàn toàn thoát khỏi con nha đầu Vân Khuynh kia, tốt nhất, dưới điều kiện tiên quyết là không làm tổn hại gì đến lợi ích của Lục gia, để con nha đầu đó mang tiếng xấu, cũng không dám ngẩng đầu lên nữa......



Đợi chút! Mang tiếng xấu?



Để một người phụ nữ mang tiếng xấu cách tốt nhất, cách nhanh nhất là...... màng mắt Cao Thúy Lan nhíu lại, xẹt qua một tia lãnh quang âm độc!



Sau cơm tối, Lục Văn Bân vội vàng đi lấy lòng Vân Bính Hoa, muốn Vân Bính Hoa mau chóng đem 60% cổ phần của Vân thị kia chuyển nhượng cho Dương Liễu, để giúp Lục thị vượt qua khủng hoảng kinh tế lần này.



Dương liễu liền ở lại Lục gia dưỡng thai, đồ đạc của cô đều đã chuyển tới, hiển nhiên đã thành nữ chủ nhân mới của ngôi nhà này.



Lúc đi ngang qua phòng của Cao Thúy Lan, cô nghe thấy Cao Thúy Lan đang gọi điện thoại cho ai đó.



“Nghe ngóng được con tiểu tiện nhân Vân Khuynh kia ở đâu chưa?”



“...... Khu biệt thự Thiên Lộc vùng ngoại ô phía Đông? Rất tốt! Bây giờ ngươi đi tìm thêm mấy người cho ta, cần nam.”



“Không được! Mấy tên lưu manh trên đường không được, phải có thân phận, nhưng thân phận không cao, loại người trong nhà có bà xã tương đối hung tợn, thích chơi gái, thường xuyên ra vào những nơi không đúng đắn......”



“Đúng! Chính là kêu các ngươi đi tìm con nha đầu Vân Khuynh kia, xử cô ta cho ta! chụp hình và quay video...... Sáng sớm ngày mai, ta muốn nhìn thấy tin của đại tiểu thư Vân gia làm chuyện xấu hổ với đàn ông trước quan tài của Vân lão phu nhân!”



“Tiền không thành vấn đề! Đem chuyện này xử lý gọn lẹ chút cho ta, sẽ không thiếu phần lợi của ngươi!”