Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Chương 33 :
Ngày đăng: 11:41 19/04/20
Tiếp theo đó, một thám tử tư nhân nổi tiếng “Đào sâu vài ba điều”: Sự thật về cuộc hôn nhân chớp nhoáng của Vân Khuynh và Lục Văn Bân được tiết lộ, không rời khỏi được tiền tại nội bộ của gia phả!
Như mọi người đều biết, tập đoàn Vân Thị là Vân lão gia tử và Vân lão phu nhân một tay lập nên giang sơn, hai người họ trong nhiều năm qua chỉ có một đứa con trai là Vân Bính Hoa. Vân Bính Hoa lại là một người nặng tình, ngoại trừ cái gọi là tình cảm thì những chuyện khác đều không để tâm. Mà còn bởi vì yêu vợ và yêu đứa con gái nuôi mà làm cho chính con gái ruột của mình tủi thân và chán nản. từ nhỏ đã bắt đầu nuôi dưỡng Vân Khuynh. (Vân Khuynh chưa học qua những trường đại học hàng đầu, nhưng vì ngôn truyền thân giáo từ Vân lão gia tử vì thế giờ đây đã là một nữ kinh doanh tinh anh!)
Vân lão gia tử rất coi trọng huyết thống nên đã để lại di chúc trước khi chết, toàn bộ cổ phần trong Vân gia người đầu tiên có quyền lực nắm giữ chính là Vân Khuynh và sẽ được phân chia sau khi Vân Khuynh kết hôn (Lão gia nghĩ rằng kết hôn chính là tìm thấy điểm dừng chân đúng đắn rồi).
Nói đến đây, mọi người cũng đã biết rồi chứ! Trong tay Vân Bính Hoa và Tô Tương không có quyền lực ở Vân gia, Vân Khuynh không tìm được đối tượng kết hôn, Dương Liễu lại mang thai. Vì muốn cho con gái nuôi phong quang đại giá vì thế Vân Bính Hoa là Tô Tương cần phải có—tiền!
Vì vậy, đã nghĩ ra một vở kịch như vậy.
Đương nhiên là hai nhà hợp tác, một bộ phim lừa dối chính đứa con ruột của mình. Đối với họ đó là một bộ phim hài, đối với Vân Khuynh đó là một bộ phim buồn!
Cái gì mà người thứ ba hay là không phải người thứ ba, trong lòng mọi người ai cũng đã đoán được rồi.
- --Mô tả văn bản đến đây là kết thúc, dưới đây là những hình ảnh chụp màn hình.
Hình thứ nhất, một minh chứng cho di chúc mà Vân lão gia tử để lại, mặc dù không phải toàn bộ nội dung nhưng nó là phần quan trọng nhất của nội dung.
Hình thứ hai, là ảnh chụp màn hình trên Weibo của Lục Văn Bân. Bao gồm hai bức ảnh ghép lại thành một. Một tấm là bày tỏ rằng anh ta thích Dương Liễu, một tấm bày tỏ sự ngưỡng mộ của bản thân đối với Vân Khuynh. Tuyên bố rằng có thể cưới được Vân Khuynh là điều may mắn nhất trong cuộc đời anh ta. Hai lần đăng tải trên Weibo này thời gian cách nhau chưa đầy nửa tháng.
Hình thứ ba là một cuộc họp mặt gia đình, Dương Liễu đeo vàng đeo ngọc bị một đám người bao quanh. Tất nhiên cũng có cả Vân Bính Hoa và Tô Tương, Vân Khuynh thì ăn mặc đơn giản và đang làm việc giúp người hầu.
Ngoài ra, còn có một đoạn ghi âm, Dương Liễu trò chuyện với một vài tiểu thư thuộc tầng lớp thượng lưu.
“Nghĩ cách? Các ngươi còn nghĩ thêm cách gì? Khoảng trời của Lục gia tôi đều đã bị các ngươi đập tan tàn!”
Cánh cửa lớn luôn đóng lại đã bị người khác mở ra, lão gia tử của Lục gia, Lục Lợi Quần và Lục Bác Dương đã bước vào cùng nhau.
Cao Thuý Lan và Lục Văn Bân đột nhiên hoảng loạn.
“Ba, chồng, hai người…làm sao trở về rồi?” Cao Thuý Lan nhanh chóng chỉnh chu bản thân và đón chào!
Bà ta vừa đi đến trước mặt Lục Lợi Quần và Lục Bác Dương thì đã bị Lục Bác Dương chào đón bằng một cái tát trên mặt!
“Người vợ độc ác như bà! Tôi thật sự đui mắt rồi. Trong nhiều năm qua, tôi thậm chí đã không thấy rằng bà lại là một người độc hại, dẫn dắt và bạo lực với con gái nhà người ta!”
“Đó là những người khác thì thôi mặc kệ, nhưng đó là lại con dâu của Lục gia, người có thể giúp sống sót qua cuộc khủng hoảng kinh tế của Lục gia! Bà đã đuổi cổ cô ta đi còn muốn huỷ hoại hoàn toàn cô ấy?”
“Bà thực sự nghĩ rằng Vân Khuynh là một người không có chỗ nương tựa nên dễ bắt nạt? Làm thế nào bây giờ? Các người đơn giản là làm mất mặt cả Lục gia!”
Lục Bác Dương rõ ràng là tức giận không hề nhẹ, cái tát này cũng rất nặng tay.
Cao Thuý Lan bị ông ta trực tiếp đánh và ngã xuống đất và dưới đất lại có mảnh vỡ mà bà ta đập trước đó. Tay của bà ta bị cắt bởi mảnh sứ vỡ, máu chảy ra và cơn đau đang dần hiện lên.
Thêm vào đó Lục Bác Dương ra tay trước mặt Dương Liễu và những người hầu và bảo vệ còn sót lại trong nhà, điều này khiến cho bà ta cảm thấy vô cùng xấu hổ. Không quan tâm đến nổi đau, lập tức đứng dậy và mắng lại: “Lục Bác Dương, ông điên rồi sao? Tôi là vợ của ông, là bà chủ trong căn nhà này, ông thậm chí vì một con nha đầu thối nát đó đánh tôi?”