Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 46 :

Ngày đăng: 11:41 19/04/20


6346.



Người muốn thực thi các âm mưu, đều đáng hận nhất là không thể chính tay mình hoàn thành nó vào phút cuối.



Lục Bác Dương nhanh chóng sai người tạo thư mời, nhưng bất lực khi sau gần một tiếng rưỡi đồng hồ vẫn không thể tìm thấy nơi ở mới của Vân Khuynh, nên gửi một email điện tử ra ngoài, lại ủy thác cho bên công ty chuyển phát nhanh theo số điện thoại đó mà gọi cho Vân Khuynh, gửi thiệp mời đến tận tay cô.



Sau khi nhận được thư mời điện tử, Vân Khuynh đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, đang tra xét báo cáo tài chính của Vân Thị trong thời gian gần đây, cô biết, trước khi vụ án ly hôn giữa cô và Lục Văn Bân mở ra, Vân Bính Hoa và Tô Tương không chịu ngồi yên, Dương Liễu đã sinh con, vì điều này, bọn họ sẽ tận lực nghĩ cách để Dương Liễu trở thành con dâu của lục gia.



Ban đầu, bọn họ đồng lõa với lục gia bàn kế sách để cô và Lục Văn Bân kết hôn, nguyên nhân chủ yếu, chả phải là muốn tìm con đường tốt nhất cho Dương Liễu hay sao?



Sau này, còn vì Dương Liễu mà người chạy đến trước mặt cô, buộc cô ký giấy từ bỏ?



Và giờ đây, bọn họ vì để Dương Liễu nhanh chóng hợp thức hóa thân phận, thì nghĩ ra cách kỳ lạ nào cũng không còn lạ với cô nữa?



Đương nhiên, có khả năng nhất, chính là ra tay với tài sản và cổ phần của Vân Thị.



Cho nên, cô nên chuẩn bị trước, nếu như Vân Bính Hoa và Tô Tương thật sự làm vậy vì Dương Liễu, không màn đến luật pháp quốc gia và tiền đồ của Vân Thị, vậy thì, cô cũng sẽ không khách khí với họ nữa!



Đã sớm trở mặt, cũng không lo đấu đá thêm lần nữa!



Màn hình điện thoại sáng lên, Vân Khuynh cầm lên nhìn cái, là một bức thư điện tử, trực tiếp nhấn vào đó, đó là một phông nền màu đỏ rực phối điền viền hoa màu ánh kim, trên dòng chữ màu đen, thực sự là quá hút mắt người xem.



Coi sơ qua một lần nội dung, khóe miệng của Vân Khuynh tạo thành một nụ cười chế nhạo.



Quả nhiên, đây rồi!



Lục Văn Bân, chắc là giờ đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án.
Tuy nhiên, dù bề ngoài có sa hoa mỹ lệ hơn nữa, cũng không thể giấu được những tin xấu đang lan truyền ầm ầm bên ngoài.



Mặc dù, Lục gia và Vân gia đã bỏ tiền để mua chuộc một số phóng viên, nhưng đợi mấy người Cao Thúy Lan bước ra, cũng còn có rất nhiều ký giả đến, hỏi về vụ án ly hôn.



Có người đưa micro hướng về Lục Văn Bân: “Lục thiếu, tôi nhận được tin, vợ anh cô Vân Khuynh đã nộp đơn xin ly hôn đến tòa án, xin hỏi tin tức này có xác thực không?”



“Nếu là thật, nguyên nhân rạn nứt trong hôn nhân các người, thật là do anh đã ngoại tình với Dương Liễu sao?”



Cũng có người đưa micro vào sát bên miệng Cao Thúy Lan: “Cao phu nhân, liên quan đến việc bà kêu anh em bên nhà mẹ làm nhục, rồi tung tin nói xấu Vân Khuynh, người có lời gì giải thích không?”



Còn có người đưa micro hướng về Lục Bác Dương: “Ngài lục, nghe nói Dương Liễu vừa sinh cho Lục gia một cháu trai, vậy thì, liên quan đến những lời trước đó mà ngài nói, chỉ nhận Vân Khuynh làm con dâu duy nhất, bây giờ có thay đổi không?”



Sắc mặt Lục Văn Bân tối đen, điên tiết nói: “Đúng! Là con tiện nhân đó đã tố cáo tôi với tòa án, cô ta chính là không yên tâm, tôi sẽ không để cô ta đạt được âm mưu!”



Hắn ta tỏ ra đang tiếc lộ chuyện bực mình của mình mà quên mất hoàn cảnh.



Ký giả nhạy cảm truy vấn: “Lục thiếu, xin hỏi câu “không yên tâm” và “âm mưu” là ý gì? Chuyện này, chả lẽ còn có ẩn tình gì, xin người nói thêm vài câu được không?”



“Các vị!” Cao Thúy Lan vội kéo Lục Văn Bân, nâng âm lượng lên nói: “các bạn ký giả, người ta nói chuyện nghe nói thì không đáng tin! Nhưng tôi có thể nói rõ ràng với các vị thế này, hôn nhân giữa con trai tôi và Vân Khuynh, bắt buộc ly hôn, còn nguyên nhân dẫn đến ly hôn, là do con tôi ngoại tình, còn do Vân Khuynh không biết kiểm điểm, mọi người nhanh chóng sẽ biết rõ chân tướng!” Câu nói này, rõ ràng có ý đồ gì đó.



Lục Bác Dương nói: “Phu nhân tôi nói không sai, hôm nay là tiệc mừng thọ của lão gia nhà tôi, mọi người ăn vui vẻ, uống vui vẻ, cùng nhau vui vẻ là được, những người mà cố ý tung ta những tin tức đó, không cần thiết phải để ý...”



Lời ông ta vừa nói xong, thì nghe có ai la lên: “người Vân gia đến rồi!”



Cho nên, đám phóng viên cũng chả thèm nghe Lục Bác Dương nhiều lời, như một đám ong vội chạy đến chỗ Vân Bính Hoa và tô tương.