Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang

Chương 92 :

Ngày đăng: 11:41 19/04/20


Hoắc Nhất Hàng ôm Vân Khuynh đến bên xe của mình, quay đầu, nhìn Tống Tây Hoa phía sau, nói với tài xế: “Chở Tống tiên sinh trước! Tôi gọi taxi.” Rồi quay lại nói với Tống Tây Hoa: “Thuốc này thường không thể trị bằng cách khác, sau khi về cậu trực tiếp tắm nước lạnh, chịu 1 chút, cũng sẽ qua, nếu chịu không nổi, thì tìm 1 người phụ nữ.”



Ngữ khí của anh không tốt lắm, sắc mặt âm trầm.



Vốn dĩ hôm nay, anh tính đích thân cùng Vân Khuynh đến đây, độ nóng của vụ ly hôn đã bắt đầu giảm, anh còn kêu người chuẩn bị vài tin tức để che mắt mọi người, dần dần, nghị luận về Vân Khuynh và Lục Vân Bân không còn quá nhiều nữa, anh chuẩn bị đợi thêm mấy ngày nữa, đợi Vân Khuynh và Vân Bính Hoa, Tô Tương đã đoạn tuyệt xong, liền tỏ tình với Vân Khuynh, tiếp theo đó, tuyên bố tin tức anh kết hôn với cô, hôn lễ cũng đang được chuẩn bị.



Nếu vậy, để Vân Bính Hoa, Tô Tương biết sớm chuyện anh theo đuổi Vân Khuynh, cũng không phải không thể.



Nhưng Vân Khuynh lại không đồng ý, cô cảm thấy bây giờ không thích hợp công khai quan hệ giữa cô và anh, có thể sẽ mang phiền phức đến cho anh, với lại, anh cảm thấy có Tống Tây Hoa đi cùng, Vân Bính Hoa và Tô Tương dù có xấu tính, cũng sẽ không làm chuyện xấu quá công khai.



Cô luôn lặp lại là Tống Tây Hoa rất đáng tin, gặp phải chuyện gì đều có khả năng ứng biến rất mạnh, vì muốn anh đồng ý, cô còn kéo Hoắc Thành Quân cùng thuyết phục anh.



Anh do dự rất lâu, mới miễn cưỡng đáp ứng.



Ai biết được, Tống Tây Hoa đáng tin như vậy? Đáng tin đến cả 2 đều bị trúng kế của Vân Bính Hoa và Tô Tương? Còn suýt nữa để Lục Văn Bân được như ý?!



Nếu không phải anh chạy đến kịp, vợ anh có phải rơi vào tay Lục Văn Bân độc ác đó?



Chuyện đó, dù chỉ là nghĩ, cũng đủ khiến anh tức giận.



Nếu không phải Tống Tây Hoa là bạn duy nhất của Vân Khuynh, Hoắc Nhất Hàng sẽ bỏ anh không quan tâm.



Tống Tây Hoa biết bản thân yếu thế, dù sao ý kiến cùng với Vân Khuynh đến gặp Vân Bính Hoa và Tô Tương, là anh đề ra, cho nên, anh không nói 1 câu, liền lên xe Hoắc Nhất Hàng.



Xe nổ máy, Hoắc Nhất Hàng mới ôm Vân Khuynh đến bên đường, vẫy tay gọi 1 chiếc taxi, ngồi lên.




Không có cách khác, Tống Nhan nhẫn tâm, mở miệng cắn Tống Tây Hoa 1 cái.



Tống Tây Hoa chịu đau, ý thức cũng tỉnh táo lại 1 chút, buông Tống Nhan ra.



“Tây Hoa tiên sinh, có phải ngài bị bỏ thuốc không?” Miệng tự do lại, Tống Nhan nhanh chóng hỏi 1 câu.



“Đúng!” Tống Tây Hoa nắm chặt vai Tống Nhan: “Xin lỗi, lúc nãy tôi … cô đi nhanh, lập tức đi, nếu không, đến tôi cũng không biết tôi sẽ… làm ra chuyện gì với cô, đi nhanh!”



Giọng vừa dứt, Tống Tây Hoa dùng sức để Tống Nhan 1 cái, sau đó xiêu xiêu vẹo vẹo xông lên trước, mở cửa, cũng không quan tâm Tống Nhan nữa, xông vào phòng tắm!



Tống Nhan bị Tống Tây Hoa đẩy mạnh 1 cái, suýt nữa té xuống đất, lùi lại vài bước mới đứng vững, nhìn vào căn phòng, không thấy Tống Tây Hoa, nghĩ chắc là anh vào tắm nước lạnh rồi.



Cô biết bản thân nên rời khỏi đây, 1 người đàn ông bình thường, bị hạ tình dược, mà cô lại là phụ nữ, tiếp tục ở đây, thật sự quá “nguy hiểm”, nhưng nếu cô cứ đi như vậy, Tống Tây Hoa sẽ thế nào?



Nếu nước lạnh không thể làm giảm đau khổ của anh, nếu cơ thể anh chịu tổn thất càng lớn thì sao?



Anh giúp cô nhiều như vậy…



Cuộn chặt tay, Tống Nhan quyết định ở lại 1 tí, xác định Tống Tây Hoa không sao mới đi.



Cô hít sâu 1 hơi, nói với bản thân, Tống Tây Hoa là người tốt, anh sẽ không làm hại cô, dù cho anh đã bị bỏ thuốc, cô cũng không cần sợ anh.



Cô quay người lại, đi vào nhà….