Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 249 : 249. Hành trình nước Pháp

Ngày đăng: 11:32 30/04/20


Không nói bên phía gia tộc Geek ra sao, chỉ nói Hứa Tư Văn bên này, cái chuyện lệch múi giờ, đối với kỹ thuật viên Hứa thích thời gian làm việc và nghỉ ngơi nhất thành bất biến mà nói, thật sự là thích ứng rất chậm rất chậm, thế nhưng ông chủ Vũ thì khác, hắn ngủ một giấc không an ổn, nhưng sau khi dậy vẫn sinh long hoạt hổ như thường, tố chất thân thể tuyệt hảo!



Lại nhìn nhìn kỹ thuật viên Hứa ủ rũ, bộ dạng ngủ choáng ngốc manh, khiến hai bảo tiêu toàn năng không chỉ phun tào trước mặt hai ông chủ: “Hai người sống chung với nhau mà, tố chất thân thể sao lại cách biệt nhiều như vậy?”



Hứa Tư Văn mê mê man man không biết là ai liếc mắt một cái, tiếp tục làm ổ ở trên giường ngủ, thế nhưng ông chủ Vũ da mặt thật dày cười ha ha: “Đi, tui đi ra ngoài lót dạ chút, cũng mua gì đó cho vợ lấp bụng, xong rồi chúng ta lại đến nhà thông gia.”



“Để lại một người ở chỗ này bảo vệ Hứa tiên sinh ư?” Hai bảo tiêu cũng không phải người ngoài, bọn họ tùy ý với ông chủ Vũ hơn một chút, đương nhiên, là lúc không có người ngoài, còn dưới trường hợp có người ngoài, bọn họ gần như một câu cũng không nói.



Giống như lúc Chung Cảnh Hiên ở đó, hai người bọn họ liền nhất trí bảo trì trầm mặc, chỉ canh giữ ở bên cạnh hai ông chủ.



Đây là đạo đức nghề nghiệp của bọn họ.



Nhưng mà bọn họ lại gặp ông chủ Vũ không đạo đức.



“Cái gì?” Con ngươi ông chủ Vũ trợn lên cũng sắp rớt khỏi vành mắt: “Tui đi ra ngoài ăn ăn uống uống, để cho người khác bảo vệ vợ tui hả? Tui cũng không phải ngốc, loại chuyện này cũng làm?”



Hai bảo tiêu toàn năng trong nháy mắt cảm thấy cả thế giới đều không có hy vọng!



“Ông chủ, hai chúng tôi thẳng tắp thẳng tắp, cũng là cha của đứa trẻ rồi, ngài có thể có thêm chút mắt nhìn được không?” Bảo tiêu lão Trương đều không còn gì để nói, thủ lĩnh đã nói với hắn, ông chủ gặp được chuyện của ông chủ, liền có chút thiếu thông minh, hóa ra không phải lời đồn, là sự thật.



“Như vậy hai người càng không cố kỵ, làm sao ở lại được.” Ông chủ Vũ sâu kín nhìn hai người bọn họ, giống như nhìn tình địch.



“Chúng tôi để lại tờ giấy cho Hứa tiên sinh, nói chúng ta đến phòng ăn ăn gì đó, nếu Hứa tiên sinh tỉnh lại, muốn đến thì đến, không muốn đến thì chờ chúng ta trở về; nếu không muốn đến mà muốn ăn thứ gì, liền gọi điện thoại cho chúng ta, nơi này là khách sạn năm sao, sẽ không xảy ra chuyện, lại nói, phòng ăn ngay ở đài ngắm cảnh trên chúng ta một lầu, cách nơi này cũng gần.” Một bảo tiêu toàn năng khác là lão Lưu vẫn lý trí hơn một ít, cũng thành thục hơn một ít, suy tính nhiều chuyện hơn một ít, không thì hai bảo tiêu thật sự có thể bị ông chủ Vũ bức điên!



“Tui không yên lòng! Nếu không hai người đi thôi, cho tui chút gì đó là được, mang về tui ăn ở chỗ này!” Nếu nói vừa nãy ông chủ Vũ là không thông qua đại não liền lưu loát nói ra, hiện tại nghĩ một hồi, còn thật sự không thể bỏ vợ ngủ một mình ở trong phòng, nơi này khắp nơi đều có mấy ả tây bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu muốn nhào lên, hắn không thả lỏng được!



“Đều đi ra ngoài ăn đi! Tôi ngủ một mình!” Kỹ thuật viên Hứa giận điên lên!



Y vốn đã bị lệch múi giờ, cảm thấy lúc nặng lúc nhẹ không nói, ba vị này, ha! Từng người từng người đều là hình thể đại hán một mét tám chín, mặt mày rất đàn ông, giọng cũng đủ đàn ông!



Bắt nạt y một thư sinh yếu đuối là thế nào?



Một người càng thi đấu so giọng hơn một người hả?



Nói nhao nhao kỹ thuật viên Hứa đau cả não!



Vì vậy liền phi một cái gối bự về phía ba người bọn họ!



Sau đó ba đại lão gia kia liền đàng hoàng.



Tất cả đều xám xịt cầm bóp tiền đi ra ngoài.



Thế nhưng trước khi đi, Vũ Khánh Cương không yên lòng, xem đi xem lại, xác định năm cánh cửa từ hành lang khách sạn đến phòng vợ ngủ đều khóa lại rồi, hắn mới cẩn thận đi từng bước theo hai bảo tiêu toàn năng bất đắc dĩ đến phòng ăn.



Hứa Tư Văn ngủ một giấc bao lâu chính y cũng không có khái niệm, thế nhưng tỉnh lại lần nữa y có chút mờ đầu não trướng tứ chi bủn rủn, liền biết không thể ngủ nữa, tám phần mười là ngủ quá nhiều, thân thể đều biếng nhác không có sức lực. Chờ y chậm rãi rời giường, rửa mặt xử lý thỏa đáng, cầm bóp tiền chìa khóa điện thoại di động ra cửa, phí đi chút sức lực, thoạt nhìn chính là kiệt tác của ông chủ Vũ, không chỉ dùng thẻ điện tử mở khóa cửa phòng, còn dùng tới máy móc khóa, may mà trên thẻ điện tử của Hứa Tư Văn cũng treo chìa khóa, không thì y cũng không ra được!



Liên tiếp mở năm cánh cửa, Hứa Tư Văn cũng không biết là phải tức giận mới tốt hay là bất đắc dĩ mới tốt, nhớ tới làng Hổ ở quê nhà Đông Bắc, ông chủ Vũ ra cửa không thèm liếc mắt một cái, cửa cứ như vậy mở toang ra, hắn lại rất yên tâm.



Còn ở cái hang hổ tại Lan châu, từ trước tới nay hắn cũng đều không khóa cửa biệt thự, cổng nhỏ cũng không khóa, nói là thuận tiện để các nhân viên an ninh ra vào, còn có người quét dọn bảo đảm sạch sẽ và vân vân…



Kết quả vừa đến đây, hắn trái lại là tỉ mỉ lên.



Hứa Tư Văn vừa nghĩ vừa đi đến phòng ăn, chờ kỹ thuật viên Hứa tìm tới ông chủ Vũ, ông chủ Vũ đang ăn vui vẻ!



Chỉ thấy phía trước Vũ Khánh Cương đặt một chồng đĩa không độ dày kinh người!



Mà hai bảo tiêu toàn năng thì lại thay phiên bưng đĩa cho ông chủ Vũ!




“Yên tâm, anh đã sớm chuẩn bị, hơn nữa nhà thông gia chúng ta cũng không phải quả hồng mềm.” Công tước Geek ngược lại có lòng tin.



Quả nhiên!



Hai chiếc xe chậm rãi lái tới, một chiếc là xe của Vũ Khánh Cương được máy bay chở tới, một chiếc chính là của Chung Cảnh Hiên, xe của Vũ Khánh Cương quá bắt mắt, bởi vì Vũ Khánh Cương thì không hiểu, còn Hứa Tư Văn thì không tiếp xúc với mấy đồ vật cao cấp như vậy, cho nên hai người bọn họ đều không chú ý tới.



Mà hai vợ chồng Geek cũng không phải rất lưu ý đối với đồ vật của người trẻ tuổi, cũng không tỉ mỉ nhìn xe ông chủ Vũ.



Thế nhưng người gia tộc Geek tự xưng quý tộc đều chú ý tới.



Mẹ nó mặc dù trên xe không có dấu hiệu quý tộc, nhưng mà lại là quy cách thân vương!



Tất cả vốn dĩ xem thường lần này đều chấn hưng tinh thần lên, xe còn chưa dừng lại, bọn họ liền băng qua đường muốn chen chúc mà tới.



Thế nhưng xe vừa dừng ở trong sân, công tước Geek lập tức liền nhấn nút.



Sau đó liền nhìn cửa chính đặc biệt nhanh chóng đóng lại!



Nhốt tất cả đám ong mật bươm bướm đó ở ngoài cửa!



Công tước Geek Alger cũng chơi dụng cụ điều khiển từ xa!



Mặc cho người bên ngoài kêu ngao ngao, Alger cũng không phản ứng, mang theo phu nhân Jody tự mình nghênh đón ông chú nhà thông gia và người yêu của hắn.



Ông chủ Vũ nghe không hiểu tiếng Pháp, thế nhưng Hứa Tư Văn và Chung Cảnh Hiên có thể!



Có điều hai người này nhìn nhau, toàn bộ xem như nghe không hiểu, cứ như vậy yên tâm thoải mái đi vào theo, để lại phía sau thật là nhiều người bô bô…



“Phía ngoài nói nhao nhao cái gì vậy?” Ông chủ Vũ đặc biệt phiền lòng đối với việc mình không có cách nào nghe hiểu ngôn ngữ, nói nhao nhao não vang ong ong.



“Một vài thân thích cực phẩm khiến người ta đau trứng thôi.” Alger ngược lại là lưu loát, lời gì cũng dám nói với ông chủ Vũ.



“Bọn họ muốn làm cái gì?” Ông chủ Vũ cảm thấy mỗi gia đình đều có hai ba thân thích như vậy là nhất định, chỉ có điều, thân thích của thông gia hơi nhiều chút, nhìn ra có thể có ba mươi, bốn mươi người, trong phòng này chứa đủ sao?



“Bọn họ muốn cùng mọi người đi ăn tối!” Jody cũng rất tức giận với những người kia: “Thực sự là gặp quỷ, mới vừa rồi còn nói chỉ là nhìn, sao lúc này lại lo lắng như thế cơ chứ?”



“Xin thứ cho tôi mạo muội, là bởi vì xe của Vũ tiên sinh.” Chung Cảnh Hiên đúng lúc lên tiếng giải nghi hoặc: “Dấu hiệu xe mặc dù không có, thế nhưng quy cách xe lại là cho thân vương, chỉ sợ là hiểu lầm.”



Trên đường hắn có hỏi qua Hứa Tư Văn về chuyện chiếc xe, Hứa Tư Văn liền nói là ông chủ Vũ giúp người khác, người khác đưa, hắn yêu thích, vẫn lái.



“Ồ! Thượng đế của tôi!” Jody rất kinh ngạc, mà Alger lại nhướn mày lên: “Một đám tiểu nhân hám lợi!”



“Các hạ, là điện thoại của mấy vị lão giả gia tộc, bọn họ nói… bữa tối lại đây.” Quản gia rất bất đắc dĩ, hắn phụ trách nhận điện thoại, nhưng mà bọn họ nói xong liền cúp, gọi lại thì chỉ nói người đang đi sang bên này!



“Phiền phức!” Alger gương mặt buồn bực.



“Thông gia, không có chuyện gì, những người này tới thì tới đi, dù sao sớm muộn cũng phải gặp một lần.” Ông chủ Vũ ăn uống no đủ liền có tâm tình cân nhắc sự việc: “Thằng cháu ra tay ác hơn tui nhiều, vẫn là để cho người làm chú là tui tới đối phó đi.”



“Nói bậy gì đó.” Đối với chuyện trong quý tộc, kỳ thực Hứa Tư Văn cũng không biết rõ, ai biết bọn họ điên cái gì chứ? Y sợ ông chủ Vũ chịu thiệt.



“Không sợ, bọn họ hiện tại nịnh bợ Vũ tiên sinh còn không kịp đâu!” Ngược lại là Chung Cảnh Hiên, trực tiếp cho rằng sợ là người gia tộc Geek không chiếm được lợi lộc gì.



Mà sự thực chứng minh, hắn nghĩ không sai!



Hết chương 149