Nam Việt Đế Vương

Chương 1 : Thiếu niên Trần Phong

Ngày đăng: 13:04 30/04/20


Huyền thiên tinh cầu



5 Vạn năm trước nơi đây là một hành tinh nơi mà các tu luyện giả cực kì phát triển, có nhiều cường giả thực lực mạnh mẽ, có thể hô phong hoán vũ, di chuyển giữa các tinh cầu. Nhưng rồi một đợt tai kiếp đã diễn ra khiến hành tinh gần như hoang phế không thể tu luyện. Các siêu cấp thế lực đành phải di dời đến hành tinh khác định cư.



Hiện tại, nơi đây khoa học kĩ thuật cực kì phát triển,loài người đã sáng tạo ra nhiều loại máy móc, công nghệ tiên tiến, đi khai phá nhiều tinh cầu. Nhưng ở đâu đó vẫn còn rất nhiều tu luyện giả đang chờ đợi thời cơ để một lần nữa các tu luyện giả có thể đứng trên đỉnh của thế giới này...



15 năm trước.



Nam Việt quốc, trong một tòa cung điện.



Một người đàn ông trung niên tầm 30 tuổi, mình mặc một bộ quần áo bình thường đến không thể bình thường hơn, đang đứng thẳng chắp tay nhìn về phương nam.



"Giám thiên sứ, ngươi nói sao, phương nam có biến?"



Sau lưng hắn là một ông lão, tay cầm một cái trận đồ, trên đó khắc chi chít những chấm tròn. Mỗi chấm tròn này đại biểu cho một ngôi sao trên bầu trời, đây chính Chu thiên tinh thần đại trận!



"Vâng thưa bệ hạ, phương Nam có biến, Thần thấy có rất nhiều ngôi sao quay quanh một ngôi sao chính, nó tựa như một vị Đế Vương, đón nhận lấy sự tung hô của quần thần vậy."



Người đàn ông nhíu mày, hai tay nắm chặt lại. Ngôi sao này chiếu rọi Phương Nam, đồng nghĩa với việc một nhân tài mới sẽ được sinh ra, hơn nữa kẻ này còn có số mệnh đặc biệt.



Sinh ra đã có số mệnh của bậc Đế Vương!



Ngao!



Khoảnh khắc này, ngoại trừ những con người không tu luyện, nhưng chỉ cần có tu luyện dù một chút sẽ đều rung động.



Phía Nam, Hư ảnh của một đầu Thần Long xuất hiện, nó dài cả trăm trượng, uy áp khủng bố bao trùm cả đại lục!



" Cái này, là Chân Long Thể, là Chân long Thể trời sinh! Hơn nữa còn là hoàng tộc trong Chân Long. Hoàng Kim Thánh Long Thể? Không, là Đế Long Diệt Thiên Thể. Mẹ nó, ở thế giới này vẫn tồn tại loại Chân Long Thể này sao?" Người đàn ông lúc này không giữ được hình tượng nữa, chửi tục một câu, mắt giãn ra hết cỡ, tưởng chừng sắp nứt
Hắn đang ngồi suy tư bỗng một âm thanh chấn hắn giật mình, quay đầu nhìn lại thì thấy cánh cửa nhà đá bị đá bay ra. Từ ngoài cửa, một đám thanh niên tâm 20-24 tuổi tiến vào, khuôn mặt đầy vẻ hách dịch.



"Nhóc, ta tưởng mi chốn ở nơi nào hoá ra là rúc trong cái hang chuột này, mất công bọn ta tìm kiếm khắp nơi. Được rồi bây giờ còn không mau nôn tiền ra, còn đứng đó dòm mắt chó làm gì?" Một tên thanh niên tuôi tầm 18-19 trông bộ dáng vô cùng hống hách, nhìn thẳng vào Lăng Phong quát lớn.



Lòng Trần Phong trầm xuống, tên này là Lý Hoàng, là một tên trong Hắc Long bang ở khu 1 này. Khu 1 này thuộc về ngoại ô thành phố nhưng lại có dân cư khá đông(tầm 8000 người) nên việc bảo kê rất phát triển. Tên Trần Hoàng này là một tên chẳng ra gì, yếu ớt, nhìn thoáng qua là biết công tử bột rồi. Vậy sao hắn lại có thể hoành hành ngang ngược không cố kỵ như vậy? Vì lão ba của hắn - Lý Long là một tên cực kì đáng sợ, chủ của băng đảng Hắc long bang. Nghe nói hắn từng một mình tiến vào Lang Bang - cựu đệ nhất bang hội tại khu vực 1 này, đem hơn trăm người trong bang này hết thảy đánh gục, thậm chí toàn bộ bang chủ và phó bang chủ còn bị hắn giết tại chỗ, mạnh mẽ đến mức kinh người! Từ đó hắn uy danh hiển hách, thành lập nên Hắc Long bang thay cho vị trí của Lang bang. Còn lực lượng bảo an đều sợ hắn ba phần, cộng với hắn đút lót nhiều nên cũng mặc kệ cho hắn thích làm gì thì làm, chỉ cần không gây ra sự tình quá lớn là được. Vì vậy ở dưới vòm trời này, hắn chính là ông hoàng. Lý Hoàng dựa hơi cha nên mới ngang ngược như vậy. Hắn ghẹo gái, bắt nạt kẻ yếu đuối, trẻ con, người già, chỉ cần hắn không vừa mắt là đánh.



Một lần vì thấy chướng mắt cảnh ngang ngược của hắn ta, Trần Phong đã đứng ra chống lại. Cuối cùng tên này bị thua, từ đó ôm hận với hắn, luôn tìm cách hành hạ hắn cho hả giận.



BIết mình đang trong thế bất lợi, Trần Phong đành cắn răng nói: "Xin lỗi ngài, tôi chưa có tiền, xin hãy cho tôi khất thêm tháng...."



Chưa kịp nói hết câu bỗng một bàn chân đá thẳng vào bụng Trần Phong khiến hắn ngã mạnh xuống sàn.



"Chưa có tiền, nói nghe hay nhỉ ngươi đã khất 2 tháng rồi bây giờ còn đòi à, ngươi nghĩ bọn ta bảo vệ các ngươi là làm không sao". Trần Hoàng nhìn hắn với một ánh mắt đầy khinh miệt



"Đúng vậy, ngươi nghĩ bọn ta là làm không sao?" Lũ người hầu bên cạnh Lý Hoàng cười nói



"Nhưng tôi giờ không có tiền thì biết làm sao đây?" Trần Phong đứng dậy, trong người đầy một bụng lửa giận. Má nó, cái lũ này quả thật là không để người ta sống yên ổn mà



" Không có tiền sao, ngươi đùa ta à. Hay là lại muốn ăn đòn?" Một tên giơ nắm đấm lên trước mặt Trần Phong, lộ ra vẻ chỉ cần ngươi dám cãi lại liền nhừ đòn



Trần Phong nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không dám làm gì. Bọn này cứ hàng tháng lại đi thu phí bảo kê, mặc dù chả làm cái quái gì cho đời, đã thế tiền phí còn rất cao, nếu Trần Phong lại đi ăn trộm thì phải 4 lần nữa mới đủ để nộp. Nhà nào không nộp là no đòn, tệ hơn nữa là còn bị bắt đến chỗ bọn chúng làm phục dịch, nô lệ, cực khổ vô cùng. Còn chính phủ lại chả quan tâm chỗ này chút nào, cứ để bọn chúng tung hoành ngang dọc, chỉ cần không gây ra thảm án khiến dân chúng bên ngoài bi phẫn là được.



Lý Hoàng khuôn mặt cười lạnh, bỗng nhiên hắn nghĩ ra một cái suy nghĩ gì đó, nhìn thẳng vào mặt Lăng Phong mà cười với một vẻ dâm dê hết chỗ nói:



"Hình như ta nghe nói ngươi có một cô em gái rất xinh đúng không? Hay là thế này, ngươi bán cô ta cho ta, còn ngươi làm người hầu của ta. Ngươi đỡ phải trả tiền, lại còn được tiền. Thế nào? "



Hết chương 1