Nam Việt Đế Vương

Chương 109 : Chuẩn bị

Ngày đăng: 13:05 30/04/20


Sau một ngày rèn luyện thì Trần Phong cũng đã thích ứng được với tu vi của mình. Chân khí của hắn đã yên ổn trở lại, không còn mất ổn định như trước. Nhờ vậy nên thực lực của hắn đã được tăng vọt, thậm chí có thể so sánh cùng Tụ khí hậu kì võ giả! Tụ khí sơ kì có thể so với Tụ khí hậu kì võ giả, chiến lực mức này dù học viện Minh Dương cũng không có được mấy người, là thiên tài trăm năm mới có một lần.



Hắn có thể đạt đến mức đó là do Chân khí quá mức mạnh mẽ, chất lượng đã sánh ngang với Nội cương cảnh cao thủ bình thường, mà Khí mạch hắn cũng lớn hơn người thường hai ba lần cho nên Chân khí cực kì hùng hậu, so với một Tụ khí trung kì hậu kì cũng không kém.



Đấy là hắn mới chỉ là Tụ khí sơ kì võ giả, nếu là Tụ khí đỉnh cao thì sao? Có lẽ Nội cương cảnh Cương khí kì cũng không địch nổi hắn!



Hắn vừa kết thúc buổi tập thì anh Thành cũng đến. Lúc này anh ta khí thế bừng bừng, Huyết khí như Hổ, mạnh mẽ cực kì. Trần Phong nhìn thoáng hắn một chút rồi kinh ngạc hỏi:



"Chân khí của anh hùng hậu thật đấy! Cái này cũng phải sánh ngang Tụ khí cảnh đỉnh cao rồi."



Thành cười ha hả, đáp:



"Chú em tài năng đấy. Anh đạt đến cảnh giới này đột nhiên cảm nhận được trong người khác lạ, hóa ra bốn trong mười hai Chủ mạch đều được mở ra rồi! Bởi vậy anh được nước làm tới, cố gắng luyện hóa thật nhiều đan dược dược liệu, nhồi đầy bốn Chủ mạch này, để nó ngày càng vững chắc hơn."



Nói rồi hắn mở bàn tay ra, một luồng Chân khí trắng sương bay ra, ngưng tụ vào lòng bàn tay hắn ta.



"Trần Phong, theo anh thấy chắc em cũng mới đột phá đúng không? Chúng ta đã có một ngày để củng cố thực lực, các Chủ mạch mới mở ra cũng vững chắc rồi, nhưng như vậy vẫn chưa đủ."



"Em hiểu ý anh mà."



Trần Phong cười ha hả, năm ngón tay siết chặt lại, hóa Thiết Lôi quyền, trên đó Chân khí cuộn trào, giống như là lôi đình thật sự vậy.



"Đúng là chỉ có chú mày hiểu ý anh."



Thành cũng cười vang, một quyền đánh đến ầm ầm. Nắm đấm hai người va vào nhau, Chân khí vì đó mà ma sát, liên tục vỡ tung. Nhưng rồi Trần Phong lại lùi lại hai bước, còn Thành chỉ lùi một bước



"Hả?"



Thành nhíu mày, thu quyền lại ánh mắt nhìn Trần Phong lộ rõ vẻ không hiểu. Từ trước đến nay hắn giao chiến với Trần Phong thì tỉ lệ luôn là hai một, hai thua một hòa. Hắn chưa bao giờ có thể đánh lui được Trần Phong cả, cùng lắm chỉ là hòa mà thôi. Nhưng hôm nay Trần Phong dù đã đột phá nhưng lại bị hắn đánh lui, chẳng lẽ....
Lời này của Viện trưởng như nước mát chảy vào ruộng lúa khô cạn, khiến những học viên ở đây nhất thời bình tĩnh lại, một lần nữa lộ ra chiến ý.



"Bởi vậy học viện đã ra quyết định sẽ bồi dưỡng cho các em thật tốt để sau này có cơ hội tranh đấu cùng những người khác. Các em có thể hỏi những giáo viên những điều chưa hiểu, cùng với đó là một lượng tài nguyên rất lớn cho các em sử dụng. Thầy mong ba tuần sau, mọi người sẽ củng cố được cảnh giới, chiến lực càng vượt lên cao nữa."



"Tài nguyên rất lớn? Được giáo viên tận tình dạy bảo? Quá tốt, cơ hội để ta mạnh hơn là đây."



Hắn siết chặt tay, mím môi, hạ quyết tâm trong ba tuần này, hắn phải đạt chiến lực Tụ khí đỉnh cao, thậm chí là Nội cương sơ kì!



"Này, Trần Phong, cậu biết vì sao mà học viện lại xem trọng lần này vậy không?" Ánh Nguyệt ghé sát hắn, thì thầm.



"Không phải vì bí cảnh này quan trọng, mười năm mới có một lần ư?"Hắn đáp.



Cô nàng lắc đầu phản đối, nói:



"Sai sai! Theo tôi biết thì có vấn đề đấy. Ông tôi đã là Ngoại cương cao thủ, hơn nữa còn đạt đến Hoá Hình kì, bởi vậy đã có thể tiếp xúc một ít chuyện bí mật trong gia tộc. Ông nói là hình như học viện ta sắp rớt hạng."



"Hạng gì???"



"Tôi cũng chẳng rõ nữa, chỉ biết các học viện cũng có sắp xếp cấp độ, trước đây học viện chúng ta là hạng 1 thì phải, nhưng sau vụ 10 năm trước thì đã bị suy yếu rõ rệt, bây giờ chỉ có thể miễn cưỡng xem là hạng 1. Nếu chúng ta rớt hạng thì tài nguyên từ trên gửi xuống sẽ bị cắt giảm đi một nửa! Mà kéo theo đó là vô số ảnh hưởng khác nữa!"



"Nghiêm trọng như vậy? Thảo nào học viện bây giờ lại tình nguyện dốc hết vốn liếng như vậy, ra là nước đến đầu gối rồi chứ không phải đến chân nữa."



"Ừ" Cô nàng đồng ý, lại nói tiếp:" Mà lượng tài nguyên bị cắt này sẽ được hai học viện kia phân chia, bởi vậy lần này chắc chắn họ sẽ hợp lực lại để chèn ép chúng ta, đến lúc đó....."



Trần Phong hiểu rõ điều này, tu luyện giả, ngoài tư chất thì một điều tối quan trọng phải có đó chính là tài nguyên. Dù ngươi tư chất tốt đến mấy nhưng ở một nơi cằn cỗi thì cảnh giới cũng sẽ có hạn, còn ngươi tư chất kém nhưng suốt ngày được nhồi một đống tài nguyên vào thì cũng có thể đạt được cảnh giới mà người khác mơ ước. Bởi vậy một nửa lượng tài nguyên của học viện Minh Dương quả thật là miếng mồi béo bở đối với hai học viện kia. Vốn mọi chuyện đã khó nay còn khó hơn.



Hết chương 109