Nam Việt Đế Vương
Chương 118 : Con đỉa
Ngày đăng: 13:05 30/04/20
Hai thành bọn hắn có thêm một nửa tài nguyên của thành Minh Dương, điều đó đồng nghĩa với việc mỗi người bọn hắn cũng nhận thêm một khoản. Bởi vì tài nguyên mà cấp trên gửi xuống nhiều đến chừng nào? Một thành phố có hàng ngàn thậm chí là chục ngàn võ giả, trong đó ba phần tài nguyên sẽ rơi vào Thợ săn công hội, ba phần khác rơi vào học viện, hai phần cho các gia tộc và hai phần làm phần thưởng cho võ giả khác. Tổng cộng thì nhiều nhưng chia lẻ cho mỗi người thì ít, bởi vậy việc tranh đoạt tài nguyên cực kì khốc liệt, các võ giả thường phải dấn thân mình vào rừng sâu, may mắn thì có thể tìm được các loại tài nguyên, xui xẻo thì bị yêu thú xé xác, chết không toàn thấy.
Giờ thành Minh Dương bị cắt một nửa lượng tài nguyên, hiển nhiên ảnh hưởng cực kì nghiêm trọng đến tu giả trong thành, thậm chí họ có thể rời bỏ nơi đây mà đi. Không còn võ giả tụ tập, thành phố sẽ từ từ lụn bại, tuy không nói là sụp đổ nhưng cũng kém sắc hơn rất nhiều.
Người đàn ông kia cũng không quan tâm đến tình cảnh võ giả thành Minh Dương lắm, hắn lập tức giơ lên một mặt lệnh bài màu xanh ngọc bích, sau đó đẩy về phía trước. Từ trong lệnh bài đó vô số Linh lực tuôn ra, đánh lên không gian. Lập tức không gian thủng một lỗ lớn, bên trong mơ hồ hiện ra cảnh tượng một vùng đất khác.
"Cổng đã mở, đi mau, các ngươi có nửa tháng để tầm bảo. Nửa tháng sau thì kết thúc."
Vị Linh giả đến từ Hắc Thủy Trạch kia khẽ phẩy tay, lập tức mấy trăm người phía dưới điên cuồng gào lên, dùng toàn tốc lực mà lao vào cánh cổng. Từng người từng người đi vào rồi biến mất.
"Chúng ta cũng đi thôi."
Trần Phong cười một tiếng, sau đó cũng bước đi. Hắn thật sự muốn nhìn thấy một lần, tòa bí cảnh này có gì đặc biệt. Mà những người còn lại cũng cực kì hứng thú, khởi động thân thể rồi tiến vào bí cảnh.
Một luồng sáng xanh nhu hòa bao phủ lấy thân thể Trần Phong khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, sau đó hắn cảm thấy thân thể lâng lâng, rồi bị hút đi.
Trong lúc võ giả ba thành đi gần hết, thì lúc này đột nhiên từ đâu xuất hiện mấy nhóm người mặc đồ đen, lao thẳng vào vòng xoáy. Mà vị Linh giả kia thấy vậy chỉ cười lạnh, cũng chẳng thèm cản lại, bởi trong mắt hắn hành động của đám người này là ấu trĩ bậc nào.
Quả nhiên không lâu sau một người kêu thảm thiết, thân thể bị nghiền nát thành một đám máu thịt bầy nhầy, kế tiếp lại một tên khác chịu cảnh tương tự, xoẹt xoẹt máu tươi phun trào, phút chốc quảng trường đã nhuốm một mùi máu tươi
"Ngu ngốc! Bí cảnh có lớp bảo vệ, dù là Chuyển Linh cảnh cũng bị xóa sổ, huống hồ mấy tên Nội cương Ngoại cương các ngươi? Trừ phi có lệnh bài, nếu không sẽ chết!"
Giọng nói của ông ta tựa thiên lôi, cuồn cuộn vang vọng, chấn cho mấy người ở đây liên tục phun máu, ngã khụy xuống.
Vụt
Đột nhiên từ trong đám người áo đen kia lại có mấy người lao lên, tốc độ nhanh đến kinh ngạc, dù là vị Linh giả kia cũng nhất thời không kịp phản ứng. Bọn hắn đi vào cánh cổng không ngờ lại không bị giết chết, trái lại còn bị hút vào.
"Cái gì?"
Nhìn kĩ thì trên cặp chân trắng nõn của cô bé có một cục thịt màu đen nhầy nhụa, thuôn dài, đang liên tục uốn mình, ngọ nguậy, trông cực kì kinh tởm
"Con đỉa!" Trần Phong cùng Ánh Nguyệt nhất thời lộ ra vẻ hoảng hốt, nhất là Trần Phong càng sợ đến xanh mặt, thuở nhỏ có lần hắn tắm ở một kênh mương thì bị đỉa cắn, vị trí thì....à..ờ có chút không muốn nói ra, nhưng sau đợt đó hắn kinh hãi gần chết, cực kì e ngại loài vật "ngoài hành tinh" này.
Hà My thấy nó cả người cũng run run, lắp ba lắp bắp không nói nên lời. Hiển nhiên loài vật quỷ dị này đã doạ cô bé không ít.
"Bình tĩnh, bình tĩnh, anh biết cách xử lí nó. Em ngồi yên nào." Trần Phong hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, tuy trên mặt vẫn nhìn con đỉa với sự ghê tởm, nhưng tay hắn đã bùng lên ột ngọn lửa nhỏ.
Xèo xèo
Con đỉa bị lửa đốt lập tức quằn quại, rồi sau đó liền nhả ra, rơi phịch xuống đất.
"Chết đi sinh vật ghê tởm."
Trần Phong hét lớn, ngọn lửa trên tay đã hoá thành một quả cầu, đùng một tiếng lập tức con đỉa bị đốt thành tro bụi. Lúc này hắn mới thở dài một hơi, quay sang nhìn Hà My, cười nói:
"Ổn rồi đây, em đừng lo quá."
Cô bé nhìn hắn hồi lâu rồi gật đầu, bắt đầu lấy bông băng ra buộc lại. Trong nước bọt của đỉa có chất rất lạ, có thể khiến máu trong cơ thể chảy ra không ngừng, nếu không kịp cứu chữa tuy không đến mức mất mạng nhưng cũng chẳng dễ chịu gì.
Trần Phong lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, nhưng phút chốc sắc mặt hắn lại chuyển sang tái mét, thậm chí là trắng bệch. Hắn cảm nhận được, trong ống quần hắn có con vật gì đó ngọ nguậy, hơn nữa số lượng không chỉ một! Chúng đang điên cuồng bám lên da hắn, nhưng vì thân thể hắn tu luyện Kim thân thập nhất biến quyết đến tầng thứ bảy, cho nên đám này không thể xuyên qua nổi.
Thật đáng ghê tởm!
Hắn gào rống một tiếng, sau đó ba hoả cầu lập tức thành hình, nhắm thẳng đến chân hắn. Hắn cũng không dám mở ống quần ra xem, bởi hắn sợ mình kìm chế không nổi!
Hết chương 118
Ai giống mình không, sợ đỉa cực kì. Cảm giác bị đó cắn, bám vào chân thật sự là thốn đến tận rốn!Nhìn hình dáng thôi là biết nó là thứ sinh vật không nên tồn tại trên cõi đời này rồi. Đáng tiếc, không có cái găng tay của Thanos, nếu không....