Nam Việt Đế Vương
Chương 136 : Khảo nghiệm
Ngày đăng: 13:06 30/04/20
Hà My nhìn bọn hắn hồi lâu, ánh mắt mơ hồ lộ ra vẻ chán ghét, đột nhiên lòng bàn tay xòe ra, ấn nhẹ lên trán Trần Phong.
Oanh.
Hắn đột nhiên cảm thấy lực liên kết giữa mình mà thân thể bị cắt đứt, mắt tối sầm, tai ù đặc, miệng nói không ra âm, mũi thở không ra khí.
Cái quái quỉ gì?
Hắn có chút luống cuống, cảm thấy vô tận bóng tối bao trùm cơ thể mình, còn bản thân thì tựa như một cái thuyền nhỏ giữa cơn giông bão, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nghiền nát! Đột nhiên lại cảm thấy một bàn tay nhỏ ấn lên trán mình, cùng với đó là những giác quan trở lại bình thường.
"Hà My, em làm gì vậy?"
Giọng điệu hắn có chút tức giận, bởi lúc đó hắn chưa bao giờ thấy sợ hãi như vậy, cảm thấy thật nguy hiểm.
"Em xin lỗi, do cấp bách quá nên em mới làm vậy. Đó là phép câm lặng, một trong những phép khống chế cao cấp. Nó sẽ chặt đứt tạm thời sự liên kết giữa Linh hồn và thân thể."
Hắn nhìn thấy vẻ mặt buồn buồn của cô bé lại cảm thấy cơn giận bay mất tiêu, liền nói:
"Vậy thì được rồi. Mà sao mọi người lại tản đi vậy?"
Hắn chỉ mọi người xung quanh, vốn tất cả đang vây quanh Hà My, nay lại cách xa một đoạn, râtd kì lạ.
"À do em dùng phép đấy!"
Hà My cười hì hì, đột nhiên ôm lấy tay hắn, nói:
"Chúng ta vào thôi, kẻo chị Nguyệt đợi lâu."
Một cánh cổng sáng mở ra, lập tức đem hai người hút vào. Mà lúc này, gần bốn mươi con người mới thở ta một hơi, nói:
"Trời ạ, sao lại có thể như vậy được?"
Thấm thoắt đã bốn tiếng trôi qua, mỗi người chọn một căn nhà trong làng để nghỉ qua đêm. Bọn họ cần phải giữ thể lực ở trạng thái cao nhất để ngày mai có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Ánh Nguyệt đứng ở trước sân, khoanh chân ngồi trên một chiếc chõng đan bằng tre, mắt nhắm nghiền. Hiển nhiên cô ấy đang tu luyện, ánh trăng tựa như từng giọt nước rơi lên mái tóc, rơi lên bả vai, khiến cô nàng có vẻ gì đó rất mỹ lệ.
Trần Phong ngắm nhìn hồi lâu, cũng có chút mê mẩn, nhưng rồi hắn liền bình tĩnh lại, bắt tay vào tu luyện. Chân khí của hắn đã vững chắc như Cương khí bình thường, tuy nhiên vẫn cần rèn luyện nhiều lắm.
Nam Việt quốc Việt võ đạo 72 thức luyện thể!
Hắn bước chân ra, quyền cước vung mạnh, Huyết khí chân khí lan tràn khắp cơ thể. Mà vẫn như trước đây, mỗi khi hắn tu tập đến chiêu thứ mười tám thì thân thể hắn lại bùng lên, mà ở trong này thì càng ghê gớm hơn, thân thể hắn liên tục vang lên những tiếng pặc pặc kì dị. Mà mỗi lần như vậy hắn lại cảm thấy mình mạnh lên một đoạn nhỏ.
"Anh luyện Việt võ đạo à?"
Hà My từ trong nhà đi ra, sau đầu là một viên cầu do Quang hệ ma pháp tạo ra, khiến chung quanh vốn có ánh trăng chiếu sáng mờ mờ nay càng sáng rõ hơn.
Hắn chậm rãi thu quyền lại, đáp:
"Ừ, luyện một chút. Dù sao ngày mai sẽ là một ngày khó khăn, dù là anh cũng chưa chắc có thể vượt qua được thử thách này. Tốt nhất nên chuẩn bị kĩ, tránh cho sau này hối hận."
Hà My gật đầu một cái, rồi đột nhiên có chút e dè, nói:
"Em có thứ này, không biết.....mà thôi, anh cứ nhận lấy đi."
Cô bé đưa cho hắn một cuốn sách, trên đó có viết mấy chữ: Nam Việt quốc Việt võ đạo phần Luyện thể!
"Đây là...." Hắn nhận lấy cuốn sách, sau đó nhẹ nhàng mở ra. Trang đầu tiên vẽ mấy bức hình, cùng với đó là một số ghi chú về phương pháp ăn uống, hít thở, điều độ tập luyện,...... Hắn thấy vậy bèn lật nhanh hơn, từng trang từng trang bị lật qua, mà ánh mắt hắn cũng sáng rực lên. Hắn mừng rỡ nói:
"Đây là Luyện thể thuật bản đầy đủ của Việt võ đạo có đúng không? Thậm chí còn có một số thứ rất kì lạ, ví dụ như hít thở trong lúc đánh quyền. Hà My, em lấy thứ này đâu ra vậy?"
Hết chương 136