Nam Việt Đế Vương

Chương 139 : Linh hỏa luyện Tinh khí thân

Ngày đăng: 13:06 30/04/20


Sau khi nói cho tất cả bọn họ thì tài sản hắn tăng lên không ít, chừng này có lẽ đủ để hắn tu lên Nội cương trung kì thậm chí hậu kì. Hắn lấy ra một viên Tụ khí đan ném vào trong miệng, sau đó bắt đầu luyện hóa, bổ sung Chân khí. Nhờ vậy chỉ năm mười phút sau hắn đã khôi phục trở lại, tiếp tục cày cấy.



Còn những người khác tuy được hắn nói cho bí quyết nhưng hiệu quả cũng không tăng quá nhiều, cùng lắm là gấp rưỡi lúc trước. Điều này không thể trách được, dù sao số người này không thể điều khiển Tinh thần lực như Trần Phong, bởi vậy khả năng cảm nhận kém đi nhiều. Nhưng hiệu suất như vậy vẫn khiến mọi người mừng rơn, cười nói liên tục.



....



Trời đã quá trưa, đây chính là thời điểm nóng nhất. Trên đầu bọn hắn mặt trời như đang nổi giận, điên cuồng trút xuống thái dương hỏa, nhiệt độ nóng đến mức đủ khiến cho võ giả như bọn hắn cảm thấy mệt mỏi.



"Chẳng lẽ nghỉ tay? Như vậy quá phí thời gian. Trời còn nóng như thế này ít nhất là hai giờ nữa!"



Trần Phong quệt mồ hôi trên mặt, bắt đầu cảm thấy có chút choáng váng. Võ giả tuy thân thể mạnh mẽ hơn xa người thường, nhưng chưa tu đến Linh cảnh vẫn chỉ là phàm nhân mà thôi, vẫn cần ăn uống ngủ nghỉ, hít thở..... mà nhiệt độ lúc này rất cao, ít nhất là năm mươi sáu mươi độ, tuy có thể dùng Chân khí bảo vệ cơ thể nhưng như vậy quá mức tiêu hao.



"Băng hệ Ma pháp."



Rốt cục hắn chịu không nổi nữa, phải dùng đến Ma pháp lực bảo vệ cơ thể. Từng luồng khí mát lạnh chạy ngang dọc khiến hắn cực độ thoải mái, giống như vừa chết đi sống lại vậy. Tuy nhiên cách này chỉ có thể xem là tạm thời, bởi vì Ma pháp lực của hắn hiện nay rất yếu ớt, hoàn toàn chỉ có thể chống đỡ một thời gian ngắn.



" Hộc...bây giờ không chỉ kiểm tra khả năng khống chế Chân khí, mà còn kiểm tra Chất lượng của chân khí. Mạnh hay yếu, nhiều hay ít, vững chắc hay dễ vỡ.....đó chính là lượt khảo nghiệm tiếp theo."



Trần Phong nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được từng đám Chân khí bị nhiệt độ cao nung đến muốn rữa nát ra, không khỏi có chút lo lắng. Cứ theo cái đà này thì chỉ cần nửa tiếng nữa thì dù là Cương khí của hắn cũng sẽ vỡ tan thành từng đám Chân khí nhỏ, lúc đó sẽ cực kì phiền phức.



"Hiểu rồi, lần này ta cần phải rèn luyện lại Chân khí. Bây giờ đã là giữa trưa, tính ra còn lại tầm 16 giờ. Lúc này tiếp tục cày bừa cũng không có ý nghĩa, chi bằng ta tập trung tu luyện, sau đó tiếp tục cũng không muộn."



Hăn rất dứt khoát liền tháo cày, sau đó đi vào lều. Ánh Nguyệt vẫn đang trong quá trình học cách điều khiển Chân khí, Hà My thì ngồi một bên hỗ trợ, bởi vậy Trần Phong cũng không làm phiền, chọn một chỗ rồi ngồi xuống.



"Bây giờ muốn Chân khí rắn rỏi hơn thì phải làm thế nào? Chẳng lẽ lại gia tăng Tinh thần lực vào Chân khí? Như vậy cũng không hẳn là tốt, có lẽ Chân khí muốn cứng rắn hơn thì phải làm theo cách khác."



"Làm sao đây, làm sao đây?"


"Vậy là anh không mở nó ra ư? Thế sao anh mở ra Tinh thần hải?"



Thấy vẻ mặt hắn càng ngây ngây, cô bé liền thở dài, nói:



"Anh nên biết, Tinh thần hải của nhân loại đôi khi được ví như một căn nhà, và Cánh cổng Linh hồn chính là lối đi vào đó. Nhân loại bình thường cánh cổng sẽ luôn khép chặt, chỉ có Linh giả mới có khả năng mở ra, khiến Linh hồn có thể rời khỏi cơ thể. Và nó cũng là cánh cổng nhằm để bảo vệ nhân loại khỏi sự xâm lược của yêu ma quỷ quái. Anh biết tại sao đám yêu ma quỷ quái luôn hù dọa nhân loại không? Bởi vì nếu nhân loại hoảng sợ thì cánh cổng này sẽ bị hé mở, nhờ đó bọn chúng có thể tiến vào Tinh thần hải, từ đó cướp đoạt cơ thể."



Trần Phong lắc đầu, đáp:



"Anh không hề biết về nó, tự nhiên cảm nhận được, thế là vào được Tinh thần hải. Cũng không biết là có cánh cổng kia hay không."



Hà My nghe vậy vẻ mặt lộ vẻ nghiêm trọng, nói:



"Ừm, thế thì nguy hiểm lắm anh ạ. Anh có thể bị đoạt xác bất cứ lúc nào. Có lẽ em nên giúp đỡ một chút."



Nói xong cô bé đột nhiên vung tay ra, từ đó bắn ra một luồng sáng, nhìn kĩ là một lá Linh phù, trên đó khắc chi chít Linh văn giống như nòng nọc vậy, trông qua thôi đã hoa mắt. Lá phù bay lên thì hóa thành một màn sáng bao quanh Tinh thần hải hắn, trông rất kì ảo.



"Có tờ Linh phù này anh sẽ tương đối an toàn. Còn bây giờ anh định dùng Linh hỏa rèn Tinh thần lực đúng không? Để em giúp, em có biết một chút."



Hắn gật đầu, sau đó Tinh thần lực dẫn động, bắt đầu đem Hỏa nguyên tố hút vào, khiến không gian này đột nhiên cháy rừng rực, vô số thứ cảm xúc tiêu cực bị thiêu hủy, khiến cho Tinh thần hải phút chốc giảm xuống, nhưng chất lượng lại cao đến kinh người!



Hà My ở bên cũng mở ra Tinh thần lực của mình, hóa thành một dòng nước xanh biếc, liên tục làm dịu nhẹ mảnh không gian nảy, không để nơi đây bị cháy mất.



Khá lâu sau đó....



Tinh thần lực trong Tinh thần hải chỉ còn lại một phần ba lúc trước thì rốt cục cũng ngừng lại, không thể mất thêm nổi nữa. Mà cơ thể cùng ý thức Trần Phong cũng đã đến cực hạn, không thể chịu thêm lâu hơn nữa.



Hết chương 139