Nam Việt Đế Vương
Chương 154 : Thân thế
Ngày đăng: 13:06 30/04/20
Mà theo đó đốt tre ngày càng sáng rực lên, mà Linh hồn của Khoai cũng được tẩm bổ, làn da vàng đen sạm nay đã loáng thoáng thấy màu xanh, hai mắt đầy khí thế.
"Thiếu niên, đi sang bên phải, nhắm đến cây cột đó....Đúng rồi, cắm đốt tre vào... Thật thoải mái!"
Ở trong thức hải hắn Khoai cười vang, thân thể cao lớn thấy rõ, mà theo đó nó phát ra từng đợt sóng chấn động kì dị, tỏa ra bốn phương.
Trần Phong thì vừa chạy vừa quan sát, thẫyung quanh đã có rất nhiều người, ai nấy đều như lâm vào điên cuồng, chém giết liên tục, thậm chí những người thân thiết với nhau cũng không ngoại lệ.
"Cần phải đi tìm đám người anh Thành, chị Thanh Hoa, Hà My, Ánh Nguyệt. Không biết họ có bị như thế này không?"
Hắn cắm đốt tre vào một cây cột, còn hai tay lại tung chưởng, đánh bay một tên cao thủ Nội cương vừa lao đến.
"Khoai ơi, xong chưa?"
"Sắp xong, đợi ta chút nữa!"
Khoai từ trong tinh thần hải hắn bay ra, trực tiếp vận dụng pháp lực, đem đốt tre tế lên, vụt một tiếng liền đem Mộc nguyên tố ở bán kính trăm dặm xung quanh đem hút sạch sành sanh, khiến cho nơi đây lập tức biến thành một màu xám, mặt đất, những cây cột làm bằng ngọc lục bảo đều trở nên xấu xí, giống như những cây cột tầm thường
"Xong rồi!"
Bàn tay nho nhỏ của Khoai siết chặt lại, mấy cái rễ trên đầu nó như bay múa, hóa ra một đám Linh quang, tản ra bốn phía.
"Ta đem những thứ quỷ dị kia hút lại, ngươi vận dụng Long thần Quan Tưởng quyết, lại đem Linh hỏa kia kích thích. Hãy nhớ dù thế nào đi nữa cũng phải giữ vững tâm thần, không được phân tâm, hiểu chưa."
"Khoan đã, ta chưa chuẩn...."
Hắn còn chưa nói xong đột nhiên cảm thấy bốn phía tỏa ra một màu vàng kim xen lẫn đen kịt, nhắm thẳng về phía hắn.
Long Thần Quan tưởng quyết!
Ý thức hắn hóa thành Long thần, trên đỉnh đầu Linh hỏa bắn ra từng cột lửa khổng lồ, đem ý thức hắn bao lại. Mà Khoai từ lúc nào cũng đứng trên đầu hắn, mấy cái rễ tre tỏa ra, hóa thành một cái lồng bao quanh bọn hắn.
Ầm ầm ầm
Những luồng sáng này điên cuồng ập tới, đột nhiên bị chặn đứng bên ngoài Tinh thần hải của hắn.
"Quang Minh thánh thể, kết hợp với Âu Lạc thần tộc Thần thể, lại có một tồn tại vĩ đại như Khoai ta đây thì tên nhóc này chuẩn bị bất tử rồi còn đâu?"
Trần Phong nghe nó nói vậy cũng đỏ cả mặt, ho khan đáp:
"Khụ khụ, ý ngươi là sao?"
Khoai cười đắc chí:
"Ngồi xuống, để ta nói ngươi nghe. Ngươi có cảm thấy từ nhỏ đến giờ, mỗi lúc bị thương thì ngươi sẽ hồi phục rất nhanh, có đúng không?"
Trần Phong nhớ lại, thấy nó nói cũng đúng, bèn gật đầu.
"Ngươi biết tại sao không? Đó là do ngươi có trong mình thể chất đặc biệt, là do tổ tiên truyền xuống! Mà huyết mạch này của một chủng tộc tên là Âu Lạc Thần Tộc, là do viễn cổ Long tộc cùng Tiên tộc kết hợp mà thành. Long tộc lấy cơ thể cường đại làm kiêu ngạo, mà khả năng khôi phục cũng rất kinh người. Tiên tộc lấy tinh diệu, lấy biến hóa làm sở trường. Hai thứ gộp lại khiến chủng tộc các ngươi cực kì cường đại, dù là trên Huyền Thiên thế giới lúc đó cũng là một chủng tộc nổi danh."
Trần Phong a một tiếng, tấm tắc khen:
"Ra là vậy. Ta nhớ từng đọc qua mấy truyền thuyết, nói về tổ tiên Nam Việt Quốc ta là Long Thần cùng Tiên Tộc. Hai người sinh ra trăm con, sau đó dần sinh sôi thành người Nam Việt ngày nay."
"Xem như ngươi cũng có chút kiến thức. Năm đó Long Thần các ngươi tên Lạc Long Quân, hắn ta sinh vào thời điểm thế giới này xuất hiện rất nhiều nền văn minh, mà theo đó là các vị Thần! Hắn lấy tư cách hậu bối, một đường tu luyện mà lên, vào thẳng đến Thần cảnh."
Nói đến đây Khoai đột nhiên ưỡn ngực, cao giọng kể:
"Mà ngươi biết không, hắn tại sao có thể chém giết nhiều tồn tại cường đại, thậm chí có một con Thụ yêu Quỷ Xương Cuồng đã tiếp cận Thần cảnh nhưng vẫn bị hắn đánh lui? Bởi hắn có thân thể cường đại, cộng thêm ta giúp hắn có sức khôi phục khủng bố, đủ để mài chết bất kì tồn tại dưới Thần cảnh nào. Bây giờ ngươi có thể chất không kém gì hắn, có ta, còn có con bé này. Ngươi chỉ cần thải bổ con bé, lấy đi Quang Minh thánh lực thì đảm bảo dù thân thể bị xé ra làm mười mảnh cũng khôi phục được."
"E hèm, chuyện thải bổ thì để sau thôi. Giờ ta muốn hỏi ngươi, làm sao để vận dụng huyết mạch của ta?" Vẻ mặt Trần Phong cực kì nghiêm túc, khiến Khoai lúc này cũng an tĩnh trở lại, lắc đầu nói:
"Không biết"
"Ngay cả ngươi cũng không biết ư? Ta tưởng Khoai trên thông thiên văn dưới tường địa lí, chuyện gì cũng làm được mà?"
Khoai lắc đầu, mấy cái rễ tre trên đầu run rẩy:
"Ngươi không cần nịnh ta, ta không làm được. Chắc ngươi biết đám khí đen chứa trong kinh mạch của mình? Ngay cả ta cũng chỉ kiềm chế được nó, không thể tiêu diệt. Trừ phi khôi phục lại trạng thái mạnh nhất thì còn được."
Hết chương 154