Nam Việt Đế Vương

Chương 174 : Ma pháp tâm

Ngày đăng: 13:06 30/04/20


Hắn thở dài đầy tiếc nuối, sau đó đành đi về nhà. Bức tường bị hắn đánh vỡ nay đã được sửa lại, trông như cũ, khiến hắn thở phào.



Minh Tâm lúc này đã đọc xong kinh phật, thấy hắn đi đến liền chắp tay chào. Nhìn cậu ta mà Trần Phong có chút kinh ngạc, bởi hắn cảm thấy mình tâm tĩnh lặng hơn rất nhiều, giống như khi ở trong ngôi chùa kia vậy.



"Cậu ta bây giờ Phật pháp đã đạt đến cảnh giới rất cao rồi, thậm chí không cần sử dụng Phật pháp, chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến người khác cảm thấy an tâm."



Trần Phong chào lại, lại thấy Thành từ trên tầng hai đi xuống bèn cười lạnh:



"Ồ, anh về lúc nào mà em không biết?"



Thành không chút xấu hổ, cười ha ha:



"Mới về thôi. Nhà Thanh Hoa nhiều việc quá, khiến anh phải làm mãi mới xong. Còn chưa kể mấy tên khốn kia..."



Nói đến đây sắc mặt Thành có chút khó coi, nói:



"Nghe đâu có mấy vị Linh giả từ Đông Phủ về, bọn hắn mang theo đệ tử, có mấy tên không đùa được! Cùng cảnh giới có thể đánh ngang tay anh."



Trần Phong nhất thời lộ ra vẻ hứng thú, hỏi:



"Đệ tử của Linh giả, từ Đông Phủ đến?"



Thành ừ một tiếng, lại nói:



"Bọn này cũng không phải dạng vừa, tất cả đều là Linh thể, trong đó có một tên Linh thể Nhị tinh, Chân khí cực kì nặng nề, tựa như một tòa núi vậy. Anh đánh với hắn mươi hiệp, rốt cục cũng chỉ hòa mà thôi."



Đánh hòa với Thành?



Trần Phong cảm thấy đám người này rất đáng để xem trọng. Thực lực của Thành bây giờ không phải chuyện đùa, anh ta đã là Nội cương đỉnh cao, thừa đủ để tiến vào Ngoại cương nhưng lại áp chế mà thôi. Long Tượng Hổ Bá thể quyết cũng rất cường đại, khiến Chân khí vừa mang một chút yêu khí lại vừa hùng hậu, dã man, cuồng bạo. Mà đặc biệt nhất, Thành lại đạt đến một thứ.



Ý cảnh!



Với một võ giả Linh giả thì độ thuần thục một loại võ kỹ được chia làm Sơ nhập, Trụ cột, Đại Thành và Viên Mãn. Tuy nhiên, bốn cái này đều chỉ nằm trong một cấp độ, đó là Hình cảnh! Tức là chỉ đánh ra được cái hình mà thôi, dù là Viên Mãn đi nữa cũng chỉ đem cái hình biểu diễn ra. Nhưng Ý cảnh lại khác.



Ý cảnh, đó chính là ý chí, đem ý của môn võ kỹ lộ ra. Ví như Hùng Kê quyền, Ý cảnh chính là đem Hùng, Kê lộ ra. Một quyền đánh ra, tựa như Hắc Hùng trước mặt. Một cước đá ra, phảng phất như một con gà chọi.



Ý cảnh không chỉ đem ý của môn võ kỹ lộ ra, mà còn đem ý chí của bản thân mình dung nhập vào võ kỹ, khiến võ kỹ bộc phát ra sức mạnh vượt khỏi giới hạn của nó!



Đây là nguyên do trước Thành mạnh mẽ như vậy, bởi anh ta có trong tay chỉ là võ kỹ trung cấp, nhưng lại có thể chiến ngang tay với những người mạnh hơn hẳn. Và đó cũng chính là nguyên do mà Thành lại được vị Linh giả kia chọn lựa, chứ không phải là những người khác. Bởi vì ý cảnh, dù là những nhân tài trong học viện Minh Dương cũng phải mất mấy chục năm mới có một người!




Trần Phong tỉnh dậy trong một trạng thái kì lạ, thân thể tương đối khỏe khoắn, nhưng đầu óc thì cực kì nặng nề, như có cái gì đó bị cướp đi vậy.



Hà My thấy hắn tỉnh dậy thì mừng đến phát khóc, lay thân thể hắn:



"Anh bị gì vậy, đang yên đang lành, đột nhiên ngã quỵ. Anh không có sao đấy chứ?"



Cô bé lo lắng dù sao cũng là có cơ sở. Với võ giả, việc đột nhiên ngất đi gần như không thể, bởi cơ thể võ giả cực kì cường tráng, đừng nói là ngất xỉu, ngay cả những căn bệnh hiểm nghèo cũng chưa chắc giết được họ.



Mà Trần Phong đã tu thành Ngoại cương, Khai Huyệt, trên đời này có lẽ hiếm có thứ bệnh gì có thể khiến hắn ngất xỉu.



Hắn lắc đầu, đáp:



"Anh cùng không biết, tự dưng thấy nhức đầu, sau đó cũng không rõ nữa."



Hắn nhớ lại hoàn cảnh lúc đó, lập tức sắc mặt kịch biến, ý thức chìm vào Tinh thần hải. Hắn thấy được Khoai nằm nhoài trên đốt tre, thân thể gầy tong, hai mắt vô thần. Lúc thấy hắn tiến vào Khoai lộ ra sự tức giận đến tột cùng, khiến Trần Phong lập tức trốn ra khỏi Tinh thần hải.



"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra..."



Ý thức hắn lại chạy vào Ma pháp mạch, rốt cục đi đến một nơi.



Ma pháp tâm.



Cánh cổng đã được mở ra, bên trong là một quả cầu khá lớn, từ đó Ma pháp lực không ngừng tuôn ra, tiến vào cơ thể. Mà sau lưng quả cầu nọ, là một thân hình khổng lồ. Đó là hư ảnh của một vị Thần, râu dài bạc trắng, thân thể cực kì cường tráng, khoác lên mình một bộ chiến giáp. Quanh thân hắn thần quang uốn lượn, hóa thành đủ loại dị tượng, thần uy theo đó trùng trùng điệp điệp phát ra, khiến bất kì ai cũng cảm thấy kinh ngưỡng.



"Ma pháp tâm, cứ như vậy đã mở ra?"



Trần Phong ngơ ngác, cảm thụ lấy Ma pháp lực trong cơ thể, chỉ thấy nó cuồn cuộn không thôi, tựa như một dòng suối nhỏ, chảy từ Ma pháp tâm, xuôi theo Ma pháp mạch mà đi.



Ma pháp sư cấp ba!



Ma pháp lực hùng hậu cực kì, khiến hắn cảm giác mình với thế giới này có rất nhiều liên kết, hắn biết được rằng mình chỉ cần làm gì đó thì có thể tạo ra những thứ kì quái!



Hỏa cầu!



Hắn lẩm nhẩm Ma pháp ngữ, trên bàn tay Ma pháp lực chậm rãi đi ra, sau đó biến thành Hỏa hệ nguyên tố, mà các nguyên tố xung quanh cũng bị hấp dẫn, hút vào, hóa thành một quả cầu lửa thật lớn!



Hết chương 174