Nam Việt Đế Vương
Chương 182 : Thảm sát
Ngày đăng: 13:06 30/04/20
Chương
"Anh đi đâu vậy hả? Lũ khốn đó cứ đến liên miên không dứt, tí nữa là bọn em xong rồi."
Linh Nhi chạy ra, dáng vẻ giận dỗi. Nhưng Trần Phong lại đứng ngơ ngác, bởi hắn cảm nhận được một luồng tinh thần lực như có như không toả ra từ mi tâm cô bé, dẫn đến những tên võ gỉa kia.
"Linh Nhi, em không lẽ....là người đó."
Trần Phong có chút không tin vào dự đoán của mình, bởi vậy hỏi dò.
Linh Nhi nháy mắt mấy cái, lộ rõ vẻ tinh nghịch, cười hì hì:
"Anh đoán xem."
Đến đây Trần Phong đã khẳng định được rồi. Hắn cũng không ngờ cô bé lại là người lạ mặt đó, và thành tựu về Tinh thần lực lại cao đến như vậy! So với hắn còn muốn vượt qua không ít!
"Giỏi, giỏi thật."
Hắn hít một hơi thật sâu. Cô bé chỉ từng xin phép hắn tu luyện gần đây, vậy mà bây giờ đã vượt qua hắn. Chẳng lẽ đúng như Khoai nói, hắn thật sự là một thằng ngốc hay sao?
"Giờ ngươi mới nhận ra hay sao? Hơi muộn rồi đấy."
Khoai lên tiếng trào phúng, nói tiếp:
"Ta biết con nhóc này từ lâu rồi, thậm chí ta đã có mấy lần gợi ý cho ngươi. Vậy mà....ai da, trách ai bây giờ đây."
"Ta muốn làm con ốc sên. Ta thật kém cỏi."
Hắn có chút thất hồn lạc phách, cảm thấy khó tin về chuyện này.
"Giờ mau chạy thôi! Đứng đực ra đấy làm gì hả mấy đứa kia?"
Lê Chí Cường giận dữ quát, bước trước một bước. Mọi người xung quanh thấy vậy cũng theo sau ông ta mà đi. Hà My chạy lại bên cạnh hắn, nói nhỏ:
"Em xin lỗi, thực ra em đã biết em ấy từ lâu, nhưng vì giữ bí mật mới giấu anh. Anh đừng giận em, chị Ánh Nguyệt cũng biết đấy!"
"Trong danh sách có tên nhóc này, tên Trần Phong, rất đáng nghi! Tuổi còn trẻ vậy mà đã tu thành Khai Huyệt, hơn nữa thời gian tu luyện cực ngắn, có lẽ mới được hơn nửa năm! Tốc độ này dù là Linh thể trung cấp cũng chỉ ngang bằng mà thôi."
"Bắt lấy nó, biết đâu đúng thì chúng ta lại lập được công lớn rồi. Ta bị nhốt ở cảnh giới này mấy năm rồi, nếu được một viên Tụ hồn đan thì ta sẽ thẳng bước Linh giả!"
Mấy tên Khai Huyệt cười vang, đồng thời ra tay. Cương khí bọn hắn so với thép ròng còn muốn cứng hơn, so với Bảo khí cấp một cấp hai cũng không yếu hơn chút nào.
Trên trời cao nhanh chóng ngưng tụ ra một cái đỉnh, một thanh kiếm, một con chim ưng, một bàn tay. Bốn công kích cùng tấn tới, dù là Trần Phong cũng có chút chịu không nổi, lập tức phun ra một ngụm máu.
"Cường hóa tốc độ! Cường hóa khả năng phòng thủ! Cường hóa tốc độ khôi phục Chân khí!"
"Trị liệu Mộc hệ! Trị liệu Quang hệ!"
"Khống chế, Băng giới! Khống chế, Thanh đằng! Khống chế, Đầm lầy!"
Hà My nâng lên gậy phép, một hơi sử dụng mười mấy loại phép, chủng loại đa dạng, khiến cho người xung quanh không khỏi lau mắt. Mà đám người truy sát bọn hắn cũng sợ gần chết, má ơi, từ khi nào Ma pháp sư có thể niệm phép nhanh như vậy a?
Trần Phong vốn bị thương không nhẹ, nhưng được Hà My phù phép qua lập tức khôi phục lại, thực lực thậm chí tăng thêm một đoạn lớn! Hắn tế ra bảo khí của mình mới luyện chế, một búa nện tới.
"Tất cả mọi người bảo vệ Hà My. Anh Thành, nhờ anh xử lí mấy tên lọt qua!"
Trần Phong nện đến một búa, cứng rắn chặn đứng công kích của bốn tên Khai Huyệt kia. Lần này vì Hà My đã niệm phép cho hắn nên hắn đã mạnh mẽ lên rất nhiều, dù đánh không lại thì cũng có thể cầm cự một lúc.
Thành ở phía sau tiếp lấy, một nắm đấm đánh ra, theo đó khí thế bộc phát cực kì dữ dội, khiến mấy kẻ xung quanh nhất thời bị chấn nhiếp.
Cảm giác như một đầu hùng sư đang ở đâu, nhe nanh múa vuốt muốn ăn tươi sống bọn hắn.
Thành sử dụng đến Thế!
Một quyền đánh ra, khí thế ngất trời!
Hết chương 182
Chương mới chào năm cũ. Chúc mừng năm mới Kỷ Hợi! Vốn định mai đăng, nhưng nhận ra mai là mồng 1, chém giết nhiều không tốt a:v