Nam Việt Đế Vương

Chương 23 : Chiêu ước định

Ngày đăng: 13:04 30/04/20


" Nếu ngươi có thể kiên trì dưới tay ta 10 chiêu thì các ngươi được tha tội" Triệu Hào đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, làm ra dáng một cao thủ.



Trần Phong khuôn mặt bất động, nhưng trong lòng lại khinh bỉ tên này vô hạn. Hắn là Tụ khí cảnh đấy, chỉ cần tùy tiện phẩy tay cũng đủ đánh trọng thương Luyện huyết kì võ giả rồi, nay còn muốn 10 chiêu? Rõ ràng là thấy hắn có nhiều lá bài tẩy nên muốn đánh lâu để giết hắn mà. Tên này, chắc cũng bị khống chế rồi.



"Ngươi dám không" Tên kia vẫn nở nụ cười gian xảo



"Chiến thì chiến, sợ gì." Trần Phong tự tin nói. Bây giờ không chiến, tên kia lại có cớ để trừng phạt bọn hắn, nói không chừng đem tu vi hắn phế đi, mặt khác với thực lực của Trần Phong hắn biết có thể chống cự được.



Tất cả mọi người cùng trầm trồ lên với phản ứng này của Trần Phong. Rồi mọi người bắt đầu tiến ra sân trước của Công hội, vì nơi đây là nơi rộng nhất, thích hợp để chiến đấu.



"Ta sẽ nhẹ tay, ngươi đừng lo" Triệu Hào mỉm cười, tay phải vỗ vào đầu Trần Phong.



Chiêu thứ nhất.



Trần Phong trong lòng căng thẳng, không dám chậm trễ, hai tay vận dụng Thiết lôi quyền đối kháng một chiêu này.



Bốp



Hự.



Trần Phong lùi về sau, hai bàn tay bị chấn cho liên tục rung lên, thân thể chấn động.



Chiêu thứ hai.



Triệu Hào lần này là một quyền đấm tới, lực lượng sử dụng mạnh hơn lần đầu không ít. Trần Phong lại sử dụng Thiết lôi Quyền đỡ đòn.



Hự



Lần này Trần Phong chịu thiệt, khóe miệng tràn ra ít máu.



" Giỏi lắm, giỏi lắm, không ngờ lại chịu được một chiêu đó của ta. Có lẽ ta nên đánh nhiên túc một chút rồi đấy."



Triệu Hào thu lại dáng vẻ cười cợt, hai tay vung ra, đánh tới Trần Phong.



Hai tay hắn làm như hai thanh đao, chặt vào cổ Trần Phong, hòng đánh gục hắn. Nhưng Trần Phong ngay lập tức đã vận dụng Xà ảnh thân, né đòn của hắn, rồi tung quyền phản kích đánh vào ngực tên này.



Bốp



Triệu Hào bị đánh bay ra ấy mét, vẫn đứng vững, còn cánh tay Trần Phong lại bị đánh bật lùi ra.


Quả nhiên hắn vừa chạy vào công hội, liền có gần chục vị võ giả lao ra, trong đó lấy một lão giả làm đầu.



Nội cương cảnh cao thủ!



"Đủ rồi, dừng lại đi" Lão già kia chắp tay sau lưng, khí thế toả ra chấn nhiếp mọi người xung quanh.



Nhưng đám người Triệu Hào làm như không nghe thấy, vẫn tiến lên truy sát. Trong đó tên Triệu Hào âm trầm nói:



" Mong ngài hãy đứng sang một bên, tên này dám sử dụng thủ đoạn bị ổi để đánh bại ta, ta phải bắt hắn lại, trừng trị thích đáng."



Nói rồi hắn lại lao tới đánh Trần Phong, không quan tâm lão già kia nói gì.



Lão già kia khuôn mặt âm trầm, tức khí vung tay lên.



Oành.



Chỉ một chiêu, đánh bay tất cả đám người Triệu hào ra ngoài!



Bá đạo!



Trần Phong hít sâu một hơi, thầm cảm thán lão giả này mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.



" Chuyện này kết thúc ở đây, tất cả giải tán cho ta, còn đám người Triệu Hào, ở lại."



Lão già kia nghiêm khắc nói, khí thế khiến cho mọi người không dám cãi lại, đều giải tán



Trần Phong thở ra một hơi, thầm cảm thấy may mắn. Hắn cúi người chào lão giả kia một cái, rồi bắt đầu bước về nhà với sự căng thẳng. Trận chiến vừa rồi, trông hắn có vẻ như đã chiến thắng được tên kia, nhưng sự thực không phải như vậy. Vào giây phút quan trọng, đốt tre kia đã tỉnh lại, truyền vào thân thể hắn một lượng ma pháp lực khổng lồ, cùng với đó là hồi phục lại những vết thương của hắn, nhờ đó hắn đã nhanh chóng phản kích, lợi dụng tên kia sơ hở để đánh bại hắn.



Nếu tính ra thật sự mà nói hắn còn thua xa Triệu Hào. Thực lực hắn đem tất cả gộp lại cùng lắm là tiếp cận Luyện khí cảnh sơ kỳ, còn Triệu Hào tu vi là gì? Ít nhất là Tụ khí sơ kỳ! Hắn một trận này cùng lắm gọi là hoà, đó là nhờ vào may mắn, nhờ tên kia khinh thường, nhờ hắn có dị bảo,....



Hắn đã nhận ra thiếu sót tiếp theo của bản thân hắn trong việc tu luyện. Đó là khả năng phòng thủ. Hắn cần phải học được một môn vũ kỹ nào đó có thể tăng khả năng phòng thủ mà không cần vận dụng tới chân khí, linh lực. Trải nghiệm với Triệu Hào đã nói rõ điều đó, tên đó khi có chân khí hộ thể thì phong tiễn dù ở gần cũng không gây nổi sát thương, nhưng khi hắn không có chân khí hộ thể thì yếu hơn hắn, một kích kia cũng đủ khiến hắn nôn ra máu. Vì vậy, hắn cần nâng cao khả năng phòng thủ.



" Để xem sư phụ có để lại vũ kỹ gì không nào,ừm,.....đây rồi"



Hắn vui vẻ rút từ nhẫn không gian một cuốn sách, trên ghi mấy chữ: Kim cương thập biến quyết.



Hết chương 23



Các bạn thấy chương này thế nào. Riêng bản thân tác giả thấy nó chưa ổn chút nào. Mong bạn đọc hãy góp ý nhé