Nam Việt Đế Vương
Chương 238 : Nhiều lúc phải vận dụng một chút não....
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Thực lực Trần Phong rốt cục lên đến đỉnh điểm. Hắn há miệng rống một tiếng, lập tức sóng nước cuồn cuộn bị đẩy dạt ra, mà hai người gần nhất bị bị sóng âm trùng kích mạnh mẽ, phải lùi lại ôm hai tai, khuôn mặt lộ ra vẻ đau đớn.
Dưới nách Trần Phong hóa ra hai cánh tay, một cánh tay ngưng tụ năm cây Kiếm khí, hóa thành một tòa kiếm trận. Khí thuật của một tên vừa công kích đến liền rơi vào Kiếm trận, bị xắt làm mấy trăm mảnh, không chút uy lực.
Đột nhiên Trần Phong cảm thấy hơi chút rùng mình, nhìn lại thì thấy một tên cầm lấy trường cung, ngưng tụ ra một mũi tên dài hơn mét, đầu tựa Long Giác, thân tựa Long thân. Oành một tiếng mũi tên bắn đi, không ngờ lưu trên Kim đỉnh của Trần Phong một cái lỗ to tướng.
"Phải hạ tên kia trước."
Trần Phong nghĩ thầm, đang định tiến lên thì Lê Khánh Hiệp cùng một tên nữa đã chặn đường, Khí thuật đồng thời đánh ra, chém thẳng lên Kim đỉnh.
Trong Kim đỉnh nhất thời xuất hiện ba đầu Kim Long, há miệng rống mạnh, lập tức chấn vỡ Khí thuật của hai tên kia. Nhưng lúc này hai tên còn lại cũng đã công tới, trong tay một tên nắm trường Thương, một tên cầm Kiếm, chém ba đầu Kim Long ra mấy mảnh, sau đó cố gắng đột phá phòng ngự Kim Đỉnh.
"Thật khó chơi."
Trần Phong nghĩ thầm, cố gắng tích súc lực lượng để ra một đòn chí mạng. Năm tên này đều là Chuyển Linh Nhị chuyển, hơn nữa còn là thiên tài, có thể khiêu chiến vượt cấp. Trần Phong tuy rằng vô cùng mạnh mẽ, nhưng bị năm người bọn hắn cùng đánh thì cũng hơi chút bị động, nhất thời khó lòng phản kích.
Quanh thân hắn Kim Long gào thét, miệng phun Kiếm khí, cố gắng xông phá đội hình của chúng. Tuy nhiên mỗi tên cũng không vừa, đều có thể cùng hắn chiến đấu một lúc mà không bị đánh bại. Lúc đó đồng đội của hắn sẽ ra tay hỗ trợ, khiến Trần Phong phải phân tâm phòng ngự.
"Bọn hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng nhau, nếu không thì ta sẽ gặp khó khăn hơn rất nhiều."
Trần Phong nghĩ thầm, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, cố tìm sơ hở của những tên này. Bọn hắn hợp tác cũng chỉ để loại một cường địch như Trần Phong mà thôi, tuy nhiên sự hợp tác này không hề bền chặt.
"Có lẽ...nên liều một phen."
Trần Phong ánh mắt lạnh lùng, thân thể ầm vang, sau đó như tên bắn lao về phía một người, Kim Long gào thét, dùng xu thế sét đánh công kích gã.
"Chặn hắn lại!"
"Anh trai em mà lị! Hì hì" Linh Nhi cười đắc chí, ánh mắt ngưỡng mộ dõi theo Trần Phong.
Bên Khai Huyệt cảnh thì Nguyễn Lâm cũng vượt qua tất cả, đứng trên đài, nhìn sang bên này thì thấy Trần Phong, không khỏi nở một nụ cười:
"Nhanh như vậy đã tu thành Chuyển Linh cảnh sao? Vậy thì chờ ta, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ có một trận ra trò."
Ở ba đài khác cũng lần lượt có người leo lên, đến khi đủ năm người thì năm dòng sông cũng chậm rãi biến mất, theo đó là thanh âm hùng hồn của Hỏa Long Tướng Quân lại vang lên:
"Năm người đứng đầu đã được xác định. Các ngươi sẽ nhận được ban thưởng của Việt Vương cùng các vị Tôn Giả. Ngoài ra các ngươi sẽ được tiến về Quốc Tử Giám, có tư cách theo học."
"Còn lại ta cũng phát hiện ra hai mươi người, thiên phú không tồi, dù không đi quá xa ở khảo hạch lần này nhưng vẫn miễn cưỡng được vào Quốc Tử Giám."
Gã đọc tên những người này, trong đó có không ít thiên tài, tuy nhiên cũng có một vài người cực kì tầm thường, không có chút tiếng tăm trong thế lực của mình. Bọn hắn lúc nghe đến tên mình thì cực kì kinh ngạc, cả thân thể run lên như bị điện giật, hai hốc mắt đỏ bừng.
Được tiến vào Quốc Tử Giám, ấy là vinh hạnh. Nơi đó các loại Linh thuật Linh công tùy ngươi chọn, chỉ cần có đủ tài trí là được. Bọn hắn ở trong thế lực của mình không có sư phụ là cường giả, cũng chẳng có hậu trường vững vàng, tài nguyên tu luyện thì ít, Linh thuật tiếp cận chỉ là một số loại hạ đẳng.
Nếu không có gì đáng nói, thành tựu bọn hắn tối đa là Huyễn Linh cảnh đỉnh cao, hoặc là Chân Linh cảnh.
Bọn hắn trước đây cũng là nhân tài trong các thành thị, làng xã, học viện, tự nhiên có hùng tâm tráng chí, có kiêu ngạo của riêng mình. Nhưng từ khi tiến vào các đại thế lực thì họ phải thu liễm lại, phải dấu đi tất cả. Mà bây giờ.....
"Ta cũng được vào, ha ha, ta cũng được vào. Các ngươi chờ đó, chờ ngày ta trở về, ha ha ha." Một tên cao hứng cười vang, mà một số tên xung quanh cũng cúi gằm mặt, tức giận vô cùng. thường ngày bọn hắn luôn khinh thường tên này, tìm mọi cách hiếp đáp. Nhưng giờ thảm rồi, tên này đã có thể tiến vào Quốc Tử Giám, nhận lấy sự dạy dỗ của các giáo sư, tư nghiệp thì sẽ có khả năng phát triển lên rất nhiều.
"Đào góc tưởng, Việt Vương đang đào góc tường của các đại thế lực! Tuy rằng đào không được đồ tốt, nhưng đồ vừa thì cũng không ít. Xem ra tin đồn là đúng, Việt Vương có ý định chỉnh hợp toàn bộ thế lực Nam Việt Quốc, tụ tập thiên hạ đại thế, có ý định tiến giai Hoàng cảnh!"
Người phụ trách của Thanh Long Giang tông thầm nghĩ, phút chốc lại rùng mình, cố làm ra vẻ trấn định.
Hết chương 238