Nam Việt Đế Vương

Chương 249 :

Ngày đăng: 13:07 30/04/20


Bọn chúng dần dần ngưng tụ lại, hóa thành từng đám bảo vật ngưng tụ trên cao. Đầu tiên là một cây nỏ, tản ra Kim quang chói lóa. Tiếp đó là một thanh Thần kiếm, trên đó khắc mấy chữ không rõ. Sau lại hóa thành một cái trống đồng thật lớn, tiếng trống vang vọng mãi không dứt



Ba món bảo vật dần dần thành hình, chiếm đến một phần năm diện tích Tinh thần hải, uy năng tản ra kinh khủng đến độ Linh hỏa cũng bị nó ép cho thu lại không ít, Linh Hồn thai càng bị dung nhập vào một góc!



"Tam bảo trong Cửu bảo. Là đại đạo Đạo văn lạc ấn! Trần Phong, con mẹ nó số ngươi là cái gì thế?"



Khoai cười ha hả, nhìn những món bảo vật này mà kích động không thôi.



Trần Phong lúc này cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, ý thức đã bị kéo đi xa, rất xa. Hắn thấy trước mắt từng hư ảnh to lớn cao ngạo, vĩ ngạn tựa thần minh. Hắn lại thấy từng món Bảo vật to như một thế giới, tản mát ra uy năng ngập trời. Hắn lại thấy được vô số đại đạo pháp tắc, hóa thành từng đám kí tự kì quái, dù một cái hắn cũng không hiểu nổi.



Mà ở cuối cùng, hắn thấy một đoàn khí. Nói là khí nhưng nó cũng không phải khí, mà nói lỏng cũng không phải là lỏng. Hình dáng nó không có cố định, biến ảo liên tục, không lúc nào ngừng lại.



Có lúc nó hóa thành một cây Kim thương, tựa như có thể đâm xuyên trời cao.



Có lúc nó hóa thành Cửu đỉnh, Cửu đỉnh trấn áp, vạn pháp quy phục.



Có lúc nó hóa thành một cây Phủ, chém mở Hồng mông, phân âm dương, mở thiên địa, khai sinh thế giới.



Có lúc nó hóa thành Thiên la tán, bốn chín Thiên đạo đại đạo hóa thành tán, Thiên đạo chủ thì hóa thành cán.



Có lúc nó hóa ra một cánh cổng, bên trong là Thiên đường, có Thiên thần sinh sống, Thánh quang ngập tràn.



Có lúc nó hóa ra mười tám tầng địa ngục, ma hỏa ma khí ngập tràn, Ma Vương thống trị hết thảy.



Có lúc nó diễn hóa ra Lục đạo Luân Hồi, một mặt Luân Hồi Thiên bàn thật lớn, cải thiên hoán địa, đem thế gian hết thảy tồn tại nhét vào.



"Nguyên Thủy."



Trong đầu Trần Phong vang lên một âm thanh như vậy, mà Trần Phong cũng cảm thấy một cỗ ham muốn mãnh liệt dâng lên, không nhịn được mà vươn tay ra, chạm đến đoàn khí kia.







Đoàn khí nhanh chóng phân rã, dung nhập vào Trần Phong, mà theo đó hắn bừng tĩnh ý thức nhập chủ cơ thể.



Lúc này Trần Phong tựa như hóa thành lỗ đen, Linh khí cuồn cuộn tiến vào cơ thể hắn, tạo ra một cơn lốc khổng lồ. Dù là Linh cảnh Chân Linh, Huyền Linh cảnh cũng xa xa có thể sánh được với hắn!




"Là Vũ Gia vị trưởng lão kia! Ông ấy muốn tu thành Tôn Linh cảnh!"



Trần Phong cười lên, rốt cục mọi chuyện đã diễn ra thuận lợi. Vũ gia trưởng lão trở thành Tôn giả, với hắn là một trợ lực cực kì to lớn!



Ầm ầm ầm



Linh hồn kia ngày càng vĩ ngạn, rốt cục phá vỡ giới hạn, một tiếng rống đem không gian chấn vỡ, Tôn cấp uy áp lan tràn!



Vị Tôn giả thứ mười của Thanh Long Giang tông!



Khí thế khủng bố quét qua, cuốn mây trên trời cao sạch sành sanh. Phải mất một lúc sau cỗ khí thế này mới hạ xuống, mà theo đó Thanh Long Tông chủ hiện ra, lớn tiếng tuyên bố:



"Vũ Gia trưởng lão, từ ngày hôm nay thăng cấp Nguyên lão, trở thành Nguyên lão thứ mười của tông ta!"



Không ít người hét lên mừng rỡ, trong đó phải kể đến người Vũ gia, ai nấy kích động không thôi. Có một vị Tôn giả, một vị Nguyên lão đủ để chống cho Vũ gia đứng vững mấy trăm năm không ngã, hơn nữa tài nguyên cũng sẽ nhiều hơn gấp bội!



"Ông ấy, thật sự...đột phá rồi!"



Dù là Ngọc Linh thì lúc này cũng khó lòng kiềm chế cảm xúc, đem Trần Phong ôm chặt không buông. Đôi thỏ ngọc vì thế mà dán chặt lên lồng ngực hắn, để Trần Phong máu dồn lên não, thân thể có chút mất kiểm soát.



"Thiện tai, thiện tai. Diệt sát tâm ma, diệt sát tâm ma."



Trần Phong cố giữ mình, đột nhiên Ngọc Linh nhìn hắn chằm chằm, rồi nở nụ cười thật tươi:



"Cảm ơn cậu nhiều."



Sau đó đôi môi đỏ mọng cô nàng nhẹ nhàng áp lên má hắn, tựa như một cơn gió thoảng qua nhưng cũng đủ để con tim hắn đập bành bành, đứng sững sờ.



"Giờ tôi phải về ăn mừng đã, gặp lại sau!"



Cô nàng vẫy vẫy tay, trước khi đi còn nhẹ nhàng hôn gió một cái.



Hết chương 249