Nam Việt Đế Vương
Chương 251 :
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Tiệc dần tan, ai nấy nói mấy lời khách khí rồi chào tạm biệt để ra về. Cuối cùng chỉ còn lại ba người Trần Phong, Ngọc Linh cùng Vũ Nguyên Lão.
"Ta thật sự cảm ơn cháu nhiều."
Trong căn nhà gỗ nọ, Vũ gia Nguyên Lão châm trà, nhẹ nhàng đẩy về phía hắn một tách. Trần Phong nhấp môi, đáp:
"Ngài thật sự không cần làm như vậy. Trần Phong sau này còn cần ngày giúp đỡ nhiều."
Ông ta không đáp, ngả lưng về phía sau rồi nhìn lên trần nhà, đột nhiên cười vang.
"Ha ha ha..."
Tiếng cười của ông ấy sang sảng, tựa như vang vọng bốn phương, cực kì thoải mái.
"Ông nội lâu lắm rồi mới hạnh phúc như vậy."
Ngọc Linh mỉm cười, đi về phía đám bảo vật mà những thế lực kia tặng, rồi bắt đầu kiểm kê.
"Hai đứa xem trong đấy có kiện bảo vật nào dùng được thì cứ lấy. Ta cho cả! Dù sao sắp đến thời điểm Ma Thành bạo động, cũng nên tăng cường thực lực mà đi."
"Ma Thành bạo động?"
"Đúng thế."
Ông ấy lấy ra một cây điếu cày, đem rít một hơi thật sâu rồi mới nói:
"Là tòa thành ba triệu dân kia, dùng để chống lại Thủy Ma Vực. Rồi một đêm có tồn tại cường đại phá hủy nơi đó, biến đó thành một tòa Ma Thành, khắp nơi đều là Ma quỷ yêu quái ở ẩn, Ma khí ngưng tụ thành mây thành ao. Còn chưa kể nơi đây từng là một trong các tòa thành lớn nhất Phủ ta, Linh mạch không ít, Linh giả nhiều đến mấy vạn! Họ chết đi hóa thành Thi yêu, mười phần khủng bố."
Trần Phong nghe đến đây không khỏi run nhẹ, hơi thở phút chốc loạn hoàn toàn. Vũ gia Nguyên lão thấy vậy bèn hỏi:
"Sao, cháu có người thân ở đó?"
"Chắc là vậy."
Trần Phong cố gắng trấn tĩnh lại, sao đó xin phép ông ta lại chọn bảo vật.
Người đến chúc mừng rất nhiều, hơn nữa nhiều kẻ vì muốn cưới Ngọc Linh nên mang đến không ít bảo vật cho Linh giả cấp thấp như Linh phù, Bảo khí,....
Trần Phong mất một lúc rốt cục lấy ra hai tờ Linh Phù hỏa hệ công kích, hai cái Linh phù Lôi hệ, hai cái Phong Linh Phù dùng để tăng tốc, một cái Kim Linh Phù để phòng ngự.
Hắn lại lấy một món Bảo khí chuyên dành cho Chuyển Linh cảnh, người ta thường gọi là Chuyển Linh Binh. Đó là một cây búa hai lưỡi, một đầu tù. Một đầu tựa như lưỡi rìu, cán gỗ, vừa có thể chém vừa có thể đập, khá là hiệu quả.
Hắn còn chôm chỉa một số vật khác, không tiện kể ra. Những vật này trong mắt Vũ Gia Nguyên Lão quá tầm thương bởi vậy tùy ý hắn lấy đi.
"Ngọc Linh, đến đây. Ông tặng cháu cái này."
"Một tên nhóc mà thôi, đã ăn bám tộc ta, lại còn khinh thường chúng ta! Thay mặt Vũ Văn Sâm, ta phải dạy dỗ ngươi, biết thế nào là kính lão đắc thọ!"
Ầm!
Lão búng ra một tia Kiếm quang chém lên màn chắn một vết cực sâu, gần như là cắt ra.
"Lão điên!"
Trần Phong đổ mồ hôi hột, hắn chẳng làm gì cũng bị người ta gây chuyện, chẳng lẽ đen đủi vậy sao?
"Mẹ nó, Trần Phong, để ta khống chế thân thể ngươi! Khoai đại gia một trống đem hắn đánh nổ!"
"Ngươi có thể xử lí lão?"
Trần Phong kinh ngạc hỏi, mà Khoai thì kiêu ngạo đáp:
"Không sai. Lão ta đã gần đất xa trời, thân thể quá suy bại, sớm muộn cũng phải quy thiên! Giờ ta chỉ cần gõ một trống, đem cỗ thân thể kia chấn động thì Linh hồn lão tự khắc sẽ đè sập cơ thể!"
Trần Phong còn đang định hỏi thì Kiếm quang đã quét đến, cắt bả vai hắn sâu đến tận xương!
"Bài học thứ nhất, kính lão đắc thọ!"
Lão ta hùng hùng hổ hổ tiến vào, mà ông lão còn lại thì thở dài nói:
"Đạo huynh, ngừng lại đi."
"Ngừng? Có gì mà phải..."
Lão còn chưa nói xong thì Trần Phong bị Khoai khống chế nhảy tới, một mặt trống ngưng tụ trên đầu. Cỗ trống này so với Trần Phong ngưng tụ ra phải chi tiết hơn biết bao nhiêu lần, từng đường nét hoa văn cực kì rõ ràng!
"Đánh chết ngươi, lão già mất nết!"
Khoai cười gắn, vỗ lên mặt trống. Tức thì lão già kia vốn đang cười nay lộ ra vẻ hoảng sợ, run giọng rên rỉ:
"Không..."
Mi tâm lão nổ tung, theo đó một cái Linh hồn cực đại hiện ra, hóa thành một đầu Côn Bằng. Côn bằng vẫy cánh, định tiến vào Tinh thần hải thì đầu lâu gã vỡ tung, Linh Hải không gian sụp đổ, Trái Tim nổ tung, Linh Tâm bí cảnh sụp đổ, Lồng ngực nổ tung, Linh Không bí cảnh sụp đổ, Lục Phủ Ngũ tạng nổ tung, Linh Ngũ bí cảnh sụp đổ, Nguyên Dương bí cảnh cũng sụp đổ!
Phút chốc thân thể vị Tông Linh cảnh đỉnh cao cường giả này nát bét, máu tươi bôi lên tường, lên mặt đất, sau đó bị thứ gì đó hấp thu.
"Ta muốn giết ngươi!"
Côn Bằng gào thét, vỗ cánh đánh xuống, hiển nhiên muốn lấy mạng Trần Phong.
Hết chương 251