Nam Việt Đế Vương
Chương 261 :
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Khí thế gã kéo dần lên, thực lực cũng tăng cao. Đúng lúc này có ba tên vọt tới, đều là Chuyển Linh Bát Chuyển
"Ha ha, rốt cục cũng tìm được ngài."
"Ngài là Linh Giả cao quý, không biết thân thể làm sao? Ta ở đây có ít đan dược dược dịch, ngài cứ cầm lấy đi!"
Nói rồi ba tên kia cười hề hề, trong tay đao kiếm tản ra sát khí trùng trùng.
"Ha ha ha."
Gã cười ha hả, cái Sơn Ấn kia ầm ầm đánh tới, chấn vỡ thân thể một tên, đánh hai tên còn lại trọng thương.
"Lũ ngu xuẩn, ta giết, giết!"
Hai mắt hắn đỏ thẫm, đỉnh đầu một con Ngư Long quẫy đuôi phá vỡ nóc nhà, phun ra một đám U Ma Thủy, đem hai tên còn lại diệt sát!
"Hắn kia rồi!"
Nơi xa xa có bốn năm tên nữa phát hiện động tĩnh thì lập tức chạy đến, Chuyển Linh Binh xé gió mà bay tới. Tên kia càng cười lớn hơn, đạp không mà bay lên, Ngư Long đem một đám Chuyển Linh Binh đánh bay, thậm chí có một ít món còn bị chấn cho rạn vỡ!
Huyễn Linh nhất tinh!
Gã khôi phục lại thực lực của Linh giả!
"Các ngươi đều phải chết!"
Hai mắt gã đỏ bừng, Linh lực trên cơ thể nhuốm một màu đen sẫm, hóa thành từng cái Ma trảo vồ ra, phút chốc đã xé một tê Chuyển Linh bát chuyển thành năm sáu mảnh!
Ầm!
Đột nhiên từ đâu bay tới một kiếm chặt bay đầu Ngư Long. Ngư Long này là do tên Linh Giả nọ dùng Linh lực ngưng luyện mà thành, cực kì chắc chắn, vậy mà bị một kiếm xé mở!
Nơi xa xa có một thiếu nữ đi tới, nhìn qua mười tám mười chín tuổi, chân đạp Phi kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn tên Linh Giả nọ.
"Phổ Đạo Miếu,Trần Đạo Tử?"
Tên Linh giả nọ không dám có chút làm càn. Phổ Đạo Miếu tuy chỉ là một Tông Linh cảnh thế lực, tuy nhiên bọn hắn những năm gần đây dạy dỗ ra đệ tử rất tốt, đặc biệt là những Đạo tử, tu vi thâm hậu, kiếm pháp xuất thần.
Trong đó kể đến nhất là một thiếu nữ tên Trần Hạ Băng, mới mười chín đã tu thành Chuyển Linh thất chuyển, hơn nữa còn luyện thành Âm Dương Đồ Kiếm trận, thực lực chém Huyễn Linh cường giả không nói chơi!
Nghe đồn cô ta chỉ tu luyện mấy năm ngắn ngủi đã đến Chuyển Linh thất chuyển, tốc độ không kém bất cứ một thiên tài nào ở các đại phái như Thanh Long Giang tông!
"Ngươi muốn gì?"
Tên Linh Giả nọ không dám che dấu gì nữa, nơi lồng ngực đột nhiên có một lá cờ xuất hiện, trên đó ghi mấy chữ kì lạ. Vừa phất một cái lập tức Lê Bá Long kêu thảm, ngã khụy trên mặt đất, ôm đầu kêu đau.
Mà Trần Phong lúc này cũng chấn kinh, bởi lá cờ này không ngờ nhắm vào Ý thức Linh Hồn, chỉ cần thúc dục là có thể khiến người ta ý thức mơ hồ, đau nhức tận Hồn!
"Linh Phù, ra!"
Trần Phong cố gắng chịu đau tế ra Linh Phù, lập tức một đám Hỏa diễm cuồn cuộn mà ra, hóa thành Hỏa Điểu đâm mạnh lên lá cờ, lập tức uy năng của cả hai bị giảm sút, mà Trần Phong cũng lấy được cơ hội thở dốc.
"Truyền Linh lực cùng Cương Khí vào, luyện chết gã!"
Phạm Việt không chút chậm trễ liền chạy tới, toàn thân có bao nhiêu năng lượng đều dùng để thúc dục Linh Phù, khiến uy năng nó mở rộng ra bốn năm phần, đốt lá cờ kia đỏ bừng lên, Linh lực ấn ký trên đó bị nung chảy không ít
"Kích Hồn Kỳ của ta!"
Tên kia thấy cảnh đó thì cực kì đau lòng, Sơn Ấn lập tức nghiền ép mà tới, cứu tấm cờ kia ra. Lúc này nó đã bị đốt ra một cái lỗ nhỏ, khói bốc nghi ngút.
"Ta phải giết các ngươi!"
Khuôn mặt của gã vặn vẹo, Ma khí liên tục bị gã hấp thụ vào cơ thể, theo đó khí tức ngày càng cường đại.
Huyễn Linh Nhị Tinh.
Huyễn Linh Nhị Tinh đỉnh cao.
Huyễn Linh Tam Tinh.
Ầm!
Sơn ấn phá vỡ Hỏa điểu, đồng thời biến thành một đám nước thép rơi trên mặt đất. Lúc này Trần Phong cùng Phạm Việt lập tức phun máu, ngã khụy xuống.
"Tiếp đi."
Trần Hạ Băng lạnh lùng bước đến, ngón tay trắng nõn điểm ra một chỉ lập tức uy năng Linh Phù được kích hoạt lên bảy tám phần, nhắm thẳng tên kia mà tới.
"Khốn khiếp, a a a!"
Tên Linh Giả nọ gầm vang, Linh lực đen kịt ngưng tụ thành một cái ấn khác, trên đó từng đám Ma Hồn kêu la dữ dội, những cặp mắt đỏ ngầu nhìn xuống dưới.
Trần Hạ Băng dù nguy cũng không nao núng, toàn lực tế phát Linh Phù, theo đó Hỏa Điểu càng thêm chân thực, cái mỏ khẽ mổ xuống liền phá vỡ Sơn Ấn, trong cổ họng từng đám Hỏa diễm ầm ầm phun ra, thiêu Ma khí xung quanh cháy xèo xèo không thôi.
Hết chương 261