Nam Việt Đế Vương
Chương 266 : Thi yêu ma vân
Ngày đăng: 13:07 30/04/20
Cũng phải nói là Kiếm tơ quá mạnh, món Chuyển Linh Binh này là do bà của Ngọc Linh truyền lại, đã được rèn luyện qua hàng chục năm. Nói về phẩm cấp, nó đúng là Chuyển Linh Binh, nhưng nói về chất lượng, nó đã sánh ngang Linh Bảo rồi!
Kiếm tơ đại trận!
Ngọc Linh thân hình yểu điệu liên tục di chuyển, điểm lên mặt đất từng mối Kiếm tơ, sau đó chúng dần liên kết với nhau hóa thành đại trận. Đại trận này có lẽ không giết chết nổi cao thủ như Nguyễn Thắng, nhưng cầm chân hắn thì không phải là quá khó!
Thừa cơ này Trần Phong lao lên, cứng chọi cứng một tên Chuyển Linh bát chuyển. Trong tay hắn đã có Chuyển Linh Binh, bởi vậy công kích càng mạnh mẽ gấp mấy lần, đánh tên kia lui lại liên tục!
Kim Xuyên Phá thuật!
Gã gầm lên, Linh lực ngưng tụ trong lòng bàn tay hóa thành một điểm sáng, theo đó ngưng tụ thành hai ba mũi kim bay vọt đi, không ngờ có thể xuyên qua Linh lực hộ thể của Trần Phong.
"Ô, có chút ý tứ!"
Trần Phong cười vang, nắm chắc Chuyển Linh Binh trong tay. Nó có hình dạng một lưỡi rìu, một mặt khác thì có hình dạng như búa, bởi vậy sử dụng rất tiện lợi.
Toái Thạch Tôi Thiết!
Một búa gõ xuống, hai tay tên kia lập tức tê rần, Chuyển Linh Binh cũng lõm xuống một chút, dưới chân đất đá vỡ vụn, vết nứt tản ra bốn phía như mặt gương vỡ.
Keng!
Lại một búa gõ xuống, lần này tên kia đâu dám đối cứng, lập tức xoay người tránh né, đột nhiên cảm thấy chung quanh nặng nề vô cùng, nhìn lên thì thấy một tòa Kim Đỉnh tản ra ánh sáng chói lóa.
Tiếp đó là một làn gió lạnh toát thổi đến, sau đó nữa là cảm giác sau lưng đau nhức, Cương khí cùng Linh lực nổ tung, máu thịt be bét!
"Ta liều mạng!"
Gã lấy ra một viên đan dược rồi nuốt vào, lập tức cơ thể trương phồng lên, từng khối từng khối cơ bắp hiện lên dọa người, tựa như có từng đầu Giao Long chạy dọc bên trong.
"A a a a!"
Gã tung chưởng đánh lên, lập tức Kim Đỉnh bị đánh bay, mà Trần Phong cũng phải lùi lại mấy bước, lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
Toái thạch quyền!
Quyền vương ấn!
Tên kia gầm lên, hai tay chụm lại kết thành một hình dáng kì lạ, sau đó ấn xuống phía dưới. Trần Phong lập tức thi triển thân pháp né tránh, thật sự không muốn đối cứng với một chiêu này.
"Trần Phong, tránh một chút!"
Lê Bá Long từ xa nhảy tới, cười ha hả:
"Thích nhất đánh với.."
Hắn ta còn chưa nói xong thì đã bị áp lực khủng bố trấn áp, đầu cắm vào trong mặt đất.
"Tên ngu ngốc này.."
"Ma quái từ nơi nào mà nhiều như vậy?"
Ánh Nguyệt lúc này cũng lộ ra vẻ sợ hãi, nhìn ra cửa sổ. Từng dòng từng lũ ma quái tràn vào, đen kịt một mảnh, chủng loại đa dạng. Còn chưa kể có những con cao cấp bên trong Ma quái, hình thể khổng lồ, tản ra khí tức cường đại chẳng kém gì Linh Giả.
"Thi Yêu Ma Vân! Sao lại có Thi Yêu cấp bậc khủng bố như vậy ở đây?"
Lê Bá Long thét lên một tiếng, lập tức dẫn đầu chạy đi, tốc độ phải nhanh gấp ba bốn lần bình thường!
Thi Yêu Ma Vân!
Trần Phong không khỏi biến sắc, đây là Thi Yêu sánh ngang Dung Linh cảnh Linh Giả, thường chỉ xuất hiện ở trung tâm Ma thành, nhưng sao hôm nay lại lòi ra ở đây?
Rất nhanh tiếng la hét truyền đến, tiếp đó là âm thanh xé nát, rồi đến âm thanh cắn nuốt, xen lẫn trong đó là âm thanh chiến đấu, nhưng rất nhanh liền biến mất.
"Trốn đi!"
Trần Phong đổ mồ hôi lạnh, túm lấy Ánh Nguyệt, Hà My sau đó không bảo lưu một chút thực lực nào, dán lên Linh Phù, lập tức tốc độ nhanh như điện xẹt, chớp mắt liền thoát khỏi tòa nhà. Còn những người còn lại cũng tế lên Linh Phù, cố gắng trốn đi.
Đánh không lại, hoàn toàn đánh không lại!
Có vị Linh Giả gào lên, cố gắng trốn đi nhưng vô ích, Ma Vân đã cắn nuốt lấy gã, lôi gã vào trong đám Ma khí đen kịt kia.
Có Linh Giả chết rồi!
Linh Giả cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!
Không biết bao nhiêu người sắc mặt ảm đạm, cố gắng trốn đi, ngưng bốn phía Ma Hồn đông nghìn nghịt, chặn đứng mọi lối đi.
Tiếng la hét, tiếng kêu cứu ngày càng nhiều, ngày càng vang vọng tứ phương. Mà lúc này nhóm Trần Phong đã chạy ra được nửa cây số, nhìn lại khu nhà kia không tránh được run rẩy.
Ầm!
Đột nhiên Linh Quang rực sáng, theo đó một vị Linh Giả tay cầm Linh Phù, trên đỉnh đầu Linh Hồn lơ lơ lửng lửng, trước ngực là một món Linh Bảo hình dáng như Kiếm, Kiếm quang phun trào, chém chết từng đám Ma Hồn.
"Phổ Đạo Miếu Linh Giả?"
Trần Phong vừa chạy vừa nhìn, chỉ thấy vị Linh Giả này bọc một đám người mà chạy, hiển nhiên là nhóm người Trần Hạ Băng.
"Ở....lại..."
Từng đám Ma Quỷ hình thể khổng lồ di động, vung tay chân nện tới. Có con thân thể như bọ que, khắp nơi đều là xương cốt trắng hết. Có con thân hình mập mạp, trên thân đầy những bọc thịt, bên trong bọc thịt có từng con giòi lúc nhúc, phá vỡ bọc mà ra. Lại có những con giống như đỉa, thân hình dẹp lại một mảnh, miệng phun dịch độc.
"Đi mau!"
Vị Linh Giả đó quát lên, đem nhóm Trần Hạ Băng ném đi thật xa, bản thân thì bạo nộ, Linh lực hóa thành vô số kiếm khí lơ lửng trong không trung.
Hết chương 266
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử. Thật lâu rồi đó các đạo hữu à:(