Nam Việt Đế Vương

Chương 27 : Thạch Hà kì quái

Ngày đăng: 13:04 30/04/20


Đúng vậy, mỗi người đều phải làm như vậy.Đó là quy củ, không ai được phép vượt quá."



Trần phong thở dài, nhận lấy huy hiệu thợ săn từ cô gái, rồi chầm chậm bước lên tầng 3.



Nơi này bố trí không khác so với tầng 2, vẫn là hành lang, một căn phòng nơi mà mọi người nghe ngóng thông tin, nhận nhiệm vụ, ăn uống,... Nhưng mà Trần Phong lại phát hiện trong căn phòng này một thứ.



Linh khí



Đúng vậy, chính là Linh khí. Tuy rằng nó không đậm lắm, nhưng mà so với bên ngoài thì ít nhất nồng đậm gấp đôi gấp ba lần. Trông chúng có vẻ mỏng manh như vậy nhưng đối với đối với võ giả Luyện khí cảnh có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Bởi vì Luyện khí cảnh võ giả, năng lượng trong các tế bào trong cơ thể đã lớn mạnh hơn rất nhiều, từ năng lượng trong các tế bào đó chân khí sẽ được sinh ra. Nhưng lúc này sẽ xảy ra một vấn đề, trừ Linh thể ra thì những người bình thường khả năng cảm nhận chân khí rất kém, thậm chí có thể nói là không thể cảm nhận được. Nếu không cảm nhận được chân khí trong thân thể thì làm sao có thể sản sinh ra lượng chân khí nhiều được. Ví dụ đơn giản là ngươi giải một bài toán, nhưng lại không hề biết đáp số cũng như cách giải, chỉ có thể mò mẫm từng chút một, như thế thì đến lúc nào mới xong?



Nhưng mà nếu bên ngoài có lượng Linh khí đậm đặc thì khác. Nó sẽ giúp võ giả cảm nhận chân khí tốt hơn, khiến cho thực lực nhanh chóng tăng trưởng chứ không quá chậm. Bởi vì trước khi đột phá Linh cảnh, thì thời gian cho mỗi người là vô cùng có hạn. Dù tu luyện đến Tiên thiên cảnh thì tuổi thọ tối đa cũng chỉ là 120 năm mà thôi. 120 năm, nghe thì có vẻ nhiều, nhưng thực tế lại vô cùng ngắn ngủi mà thôi. Võ giả bình thường mà nói, không nhờ một loại Linh thảo, linh dược gì, không có thế lực lớn hậu thuẫn thì từ một con người bình thường lên đến Luyện huyết kì võ giả thì phải mất tầm là 10 năm, nếu mà kém cỏi chút nữa là 15 năm. Còn muốn đột phá Luyện khí cảnh? 15 năm. Tụ khí cảnh? 15 năm.Nội cương cảnh? 10 năm. Ngoại cương cảnh? 10 năm. Tiên thiên cảnh? 20 năm là ít. Tổng cộng lại lên tới gần 100 năm. 100 năm đấy! Tuổi thọ con người bây giờ cũng chỉ nằm vào khoảng 90 tuổi, mất tới 100 năm để tu luyện chắc phải xuống nằm trong quan tài rồi mới tu luyện được!



Chỉ có khi đột phá Linh cảnh, tuổi thọ sẽ được cộng thêm 100 năm mỗi cảnh giới.



Mà lượng linh khí này sẽ giúp võ giả tiết kiệm ít nhất là một phần tư thời gian tu luyện, tầm quan trọng thật sự khó có thể nói thành lời. 1/4 thời gian, tầm hơn 20 năm, nếu dùng thời gian đó để làm những công việc khác thì còn tốt hơn ngàn lần.



Đương nhiên đối với các Linh thể thì khác, với khả năng của họ chỉ cần 1/10 thời gian so với người bình thường là có thể đạt đến Tiên thiên cảnh. Như Trần phong, chỉ trong 1 tháng tu luyện đã có thể đạt đến mức độ mà người thường phải tập luyện hàng chục năm.



Hắn lại bước vào căn phòng với một dáng vẻ bình thản. Trong đây chỉ có tầm hai mươi người, nhưng khí thế tỏa ra lại mạnh mẽ vô cùng, bởi vì họ đều đã đạt đến Luyện khí cảnh, thân thể sản sinh chân khí, đã bắt đầu có xu hướng thoát li người thường rồi.( Để tưởng tượng thực lực bọn này, mọi người cứ liên tưởng đến mấy cao thủ võ lâm trong truyện Trung quốc là biết, ngang với bọn đó đấy).



" Trần phong, chào mừng, chào mừng đã đến tầng 3."



Một người đàn ông trung niên chỉ mặc một cái quần quá đầu gối, thân trên cởi trần lộ ra thân thể rắn chắc, khuôn mặt góc cạnh trông khá là dữ tợn, trên thân mình tỏa ra khí lực mạnh vô cùng.



"Thạch Hà?"



Trần phong nheo mắt nhìn thân hình đồ sộ trước mặt hồi lâu, cuối cùng mới nhận ra tên này. Gã là kẻ đã mời chào hắn lúc hắn vừa mới tiến vào tầng 2, nhưng không được nên định thượng cẳng chân hạ cẳng tay với hắn nhưng lại không được, bây giờ lại đây nói chuyện với dáng vẻ thân thiết thế này, có ý gì đây?



Gã xoa xoa hai tay, nở một nụ cười thật tươi, nói:



" Khà khà, không ngờ chú em lại kinh khủng như vậy, chỉ trong mấy chục ngày đã leo lên tầng 3 này rồi, quả thật khiến ta phải than thở không thôi. Ngươi quả là rồng trong loài người, thiên tài có một không hai, tài năng kinh người, tiền đồ vô lượng,....."



Trần phong nghe hắn nịnh hót, hai con mắt muốn rớt ra. Trời đất quỷ thần ơi, hôm nay chắc cá lên bờ sống, chuột ăn mèo rồi. Một tên thân hình như hộ pháp, cử chỉ thì thô lỗ cộc cằn, từ khi nào lại có thể chém ra những lời như thế này?


"Để xem nào, chân khí có lẽ là do năng lượng của tế bào được cụ thể hóa tới một mức độ rất cao, chuyển từ dạng năng lượng đơn giản sang một dạng mới với mức độ liên kết chắc chắn hơn và mạnh mẽ hơn. Vậy nếu bây giờ ta có cách nào đó tập trung một lượng lớn năng lượng trong tế bào vào một chỗ thì liệu nó có chuyển hóa thành chân khí hay không?"



Đó là cách làm! Trần phong từ trong hai mắt hiện lên vẻ mừng rỡ, bắt đầu chuẩn bị thử nghiệm. Hắn thả lỏng thân thể, cảm nhận năng lượng mạnh mẽ trong các tế bào, bắt đầu tưởng tượng nó chuyển động theo từng dòng



Một phút, hai phút...



Toàn thân Trần phong lúc này hoàn toàn bất động. Hắn đang chìm vào một loại cảm giác huyền diệu, trong đó hắn đang ra lệnh cho từng tế bào đưa năng lượng cho hắn, từng dòng từng dòng năng lượng như nước lũ gào thét điên cuồng trào ra. Hắn cảm thấy mình lơ lửng trên không trung, phía dưới là vô số tế bào mà trong đó có vô số tia năng lượng đang trào ra, chúng nhập lại vào nhau, 2 nhập thành 1, 4 nhập thành 2, 8 nhập thành 4,..... cứ như vậy mà dần dần hình thành một dòng năng lượng vô cùng khổng lồ.



Trong "mắt" Trần phong lúc này thì nó rất khổng lồ, nhưng thực tế thì nó chỉ là một đoạn chân khí rất nhỏ, không có sự ổn định, bất cức lúc nào cũng có khả năng vỡ ra. Vì vậy mà hắn nhanh chóng đưa ngón tay vào máy, luồng chân khí liền được máy hút đi.



Hắn thở ra một hơi, bỗng nhiên cảm thấy toàn thân tràn ngập sự mệt mỏi, nhất là ở cánh tay phải nơi hắn tập trung năng lượng, lúc này cứ như là hắn vừa nâng lên nâng xuống một quả tạ 100 cân vậy, suy yếu hơn trước không ít. Hắn nhanh chóng nhận lại thẻ, rồi quay về chỗ Thạch Hà đang ngồi, chầm chậm hấp thu linh khí để bổ sung năng lượng. Hắn cứ ngồi như vậy suốt 15 phút.



Thạch Hà ngồi đối diện thấy hắn ngồi yên như vậy, ban đầu cũng không quan tâm, nhưng rồi bắt đầu cảm nhận được linh khí xung quanh thân mình có xu hướng di chuyển, mà hướng di chuyển lại tập trung về phía Trần phong nên không nhịn được mà hỏi:



" Này, nhóc đang suy nghĩ cái gì à, sao từ nãy đến giờ cứ ngồi im thế kia? Hay là có việc gì khó khăn cần ta giải quyết? Chỉ cần việc đó không ngoài khả năng của ta thì ta sẽ giúp ngươi hết sức mình"



Trần phong lúc này mới giật mình tỉnh lại. Hắn gần như hoàn toàn chăm chú vào việc hấp thụ linh khí, xem nhưng việc xung quanh gần như không tồn tại. Bởi vì hắn bỗng nhiên cảm giác thấy thân thể mình bỗng nhiên có nhu cầu hấp thu linh khí rất lớn, tựa như một người vốn đang béo mập bỗng nhiên gầy nhom vậy, chỉ muốn ăn thật nhiều, thật nhiều để hồi phục lại.



" À không có gì đâu, chỉ qua là đang suy nghĩ về trận chiến sắp tới mà thôi"Trần phong lấy đại một cái cớ để trả lời.



Khuôn mặt Thạch Hà đột nhiên trầm xuống, gã chầm chậm hỏi:



" Là cuộc chiến với Hắc Long Bang?"



Trần phong gật đầu tỏ vẻ đồng tình, nhưng trong lòng cũng thầm lo lắng, gã này bỗng dưng làm bộ mặt nghiêm trọng như thế thì chắc chắn sự tình không bình thường. Ngoài ra thì sự tình về Hắc Long Bang nghe có vẻ khá là nghiêm trọng, ngay cả Lâm Hiên cũng nói như vậy



" Nếu ta là ngươi, thì có lẽ ta hiện tại tạm thời bỏ qua cho hắn, đợi sau này mạnh hơn rồi mới tính chuyện."



" Vì sao"



" Bởi vì... Hắn rất mạnh! Rất bí ẩn!"



Hết chương 26