Nam Việt Đế Vương
Chương 279 :
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
Một lúc sau thanh âm của Hùng Vương mới biến mất, mà lúc này Trần Phong cảm thấy một chuyện khó tin.
Hắn quá mạnh!
Hùng Vương dùng chút ít năng lực còn sót lại để giúp hắn mở ra phong ấn huyết mạch, khiến thực lực hắn kéo lên mức khủng bố, phỏng chừng không kém Linh Giả là bao! Đó đương nhiên là sức mạnh từ nhục thân, chỉ khi vận dụng huyết mạch lực mới có thể đạt được, còn bình thường hắn vẫn chỉ là Chuyển Linh cảnh Linh Giả, không có sự khác biệt.
"Khoai, ngươi đã ở đâu trong mấy ngày vừa qua?"
Trần Phong quay sang hỏi Khoai. Tên này khuôn mặt phảng phất u buồn, nhưng nghe hắn hỏi thì rất nhanh đã tỉnh lại, đáp:
"Còn làm gì nữa, đương nhiên là giúp ngươi. Ngươi chém Hồn phách ra ba phần, bởi vậy suýt nữa hồn phi phách tan. May mà có Khoai này ra tay, không giờ ngươi đã đi chầu ông bà tổ tiên, gặp mấy tên Hùng Vương rồi cũng nên!"
Trần Phong trố mắt, lập tức cho ý thức tiến vào Tinh thần hải, liền thấy có hai "mình" đang lơ lửng trong không trung, được đốt tre của Khoai bảo vệ không để chúng tan rã.
Cũng vì thế mà Trần Phong cảm nhận được bản thân đã chia ra làm ba, cổ quái là không hề có phân chia chủ thứ, cả ba đều là Chủ thể, cả ba đều là hắn!
Góc nhìn của hắn lúc này không chỉ đơn giản là góc nhìn thứ nhất, mà là ba cái, rất kì diệu.
"Tất cả đều là ta."
"Đúng thế, tất cả đều là ngươi."
Khoai đậu lên vai hắn, nói nhỏ:
"Năm đó Long Quân Chứng Đạo, tình cờ tiếp xúc đến một loại Đại Đạo kì quái. Đại Đạo này chia làm ba phần, tựa như âm dương trận đồ, giữa là Long Văn tuyến. Dù hắn tu luyện bất cứ loại nào thì cũng tương đương với tu luyện cả ba loại."
"Giết!"
Hai người gần như đồng thời ra tay, vị Linh Giả kia đánh ra một thương, hóa thành Thanh Long bay vút đi. Mà Trần Phong thì trên người hiện ra từng đám Đồ Đằng Văn, tập trung vào nắm đấm của hắn, thẳng hướng Long trảo mà đi!
"Lũ mọi!" Ly Bạch cười gằn, Long trảo ầm ầm hạ xuống, không ngờ lại chặn đứng tuyệt chiêu của cả hai người! Nhưng lúc này Trần Phong đột nhiên vỗ mạnh hai cánh, phá vỡ một lỗ thủng trên Long trảo, tiếp cận tên kia. Trong tay hắn hiện ra một lá cờ rách nát, đó là Chiêu Hồn kỳ, khẽ phất một cái. Lập tức Ly Bạch cảm thấy đầu đau như búa bổ, cảm giác hồn phách cùng thân thể bị chia ra, không khỏi vừa sợ vừa giận, trong tay hiện ra một thanh Bảo binh, quất bay Trần Phong!
Nhưng vị Linh Giả kia đã phá lỡ Long trảo của gã, một thương đâm xuyên ổ bụng, máu tươi lập tức phun ra như mưa!
"Chết!" Ly Bạch gầm lên, bên trong Long châu vang lên tiếng Long ngâm kinh người, tiếp đó từng đám từng đám Giao Long nhỏ xíu từ trong đó phun ra, hóa thành một cây thương, đâm thủng cơ thể vị Linh Giả nọ!
Long Hình Bách Biến?
Trần Phong đổ mồ hôi lạnh, lập tức trở lại ứng cứu, Chiêu Hồn Kỳ vung vẩy, cố gắng đem Hồn phách tên kia lôi ra khỏi cơ thể. Nhưng gã đã có chuẩn bị nên ảnh hướng không còn lớn như lúc nãy, tuy nhiên vẫn có thể giúp cho người kia kịp tránh thoát. Hắn ta lập tức lùi lại thì thấy quanh thân Ly Bạch từng đám Ly Long tổ hợp thành một bức Ly Long bích, bảo vệ hắn kín kẽ không chỗ hở. Nó lại hóa thành một thanh Ly Long Kiếm, lơ lửng giữa không trung, chỉ cần có kẻ tiếp cận sẽ bị hắn đánh chém.
"Không hổ là cao thủ xếp hạng thứ ba trong Huyễn Long cảnh của Ly Tộc. Chiến lực thế này ta đã không thể đấu lại!"
Vị Linh Giả kia đã có ý định rút chạy. Tên này chiến lực khủng bố hơn hắn nghĩ rất nhiều lần. Có lẽ chỉ có những cao thủ thế hệ trẻ của Thanh Long Giang tông mới xử lí nổi tên Ly Bạch này. Bởi vậy hắn lập tức truyền ầm cho Trần Phong:
"Trận này đánh không lại! Tên Ly Bạch này đã vận dụng cả Long Hình Bách Biến, chiến lực vượt xa cả hai chúng ta gộp lại. Tốt nhất là rút đi, tránh bị thương."
"Ngươi nói đúng, cứ vậy đi." Trần Phong biết rằng trạng thái của mình không thể duy trì quá lâu, nếu không thể giải quyết tên này thì phải rút chạy, nếu không đợi quay về trạng thái bình thường thì chỉ có đường chết!
Vị Linh Giả kia gật gật đầu, lập tức xoay người liền đi. Mà Trần Phong cũng đồng thời vỗ cánh, toàn lực chạy trốn. Tên Ly Bạch kia thấy vậy thì lộ ra vẻ giận dữ, nhưng rất nhanh cũng rời đi. Gã đã bị trọng thương, nếu hai người Trần Phong quyết chiến chắc chắn sẽ giết được gã nhưng phải trả giá là một trong hai người phải chết. Bởi vậy bọn họ quyết định cùng rời đi, đảm bảo tính mạng vẫn là hơn.
Hết chương 279