Nam Việt Đế Vương
Chương 293 :
Ngày đăng: 13:08 30/04/20
"Ngươi đã đánh bại ta, dù không phải quang minh chính đại nhưng thắng vẫn là thắng. Ta thưởng cho ngươi."
Trước mặt Trần Phong chậm rãi hiện ra, trên đó là một cuốn trục, trên viết một chữ tượng hình trông là lạ.
"Đó là chữ Vũ bên trong sáu chữ của bí thuật Ngàn Cả. Ta đã quan sát người từ đầu đến bây giờ, và ta cho rằng, đó chính là chữ phù hợp với ngươi nhất."
Trần Phong nắm lấy cuốn trục trước mặt mà hơi run run, mấy ngón tay chậm rãi mở cuốn trục ra.
"Cái quái gì đây?" Sắc mặt Trần Phong đen lại, trước mắt hắn không ngờ lại là một đám chữ tượng hình khác!
"Ta là người thời đại Lê Hoàng Triều, không dùng chữ Tượng hình còn dùng chữ gì?" Thiếu niên tóc trắng hừ lạnh, nhưng trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
"Chết tiệt!"
Trần Phong lầm bầm, tạm thời không quan tâm đến cuốn trục này nữa, lại hỏi:
"Bây giờ ta có được khiêu chiến tiếp hay không?"
"Có thể! Ngươi đã đánh bại được một phần của ta, tức đã đi ra được hai mươi bước, cùng với đó là nhận được một trong sáu chữ của bí thuật Ngàn Cả. Nếu ngươi có thể tiếp tục đánh bại một phần khác của ta nữa thì sẽ đạt được chữ tiếp theo!"
"Thật?" Trần Phong mừng rỡ, lập tức ngồi xuống điều chỉnh trạng thái. Một lúc sau hắn mới đứng dậy, chậm rãi nói:
"Bắt đầu thôi..."
Cùng lúc đó, Nguyễn Lâm.
Hắn ta nhìn thiếu niên tóc trắng trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng. Hắn dù sử dụng bất kì một loại thuật pháp, Linh thuật, võ kỹ,...đều bị phá giải một cách nhanh chóng, hơn nữa tốc độ ngày càng nhanh. Giờ đây tên kia chỉ cần ba chiêu đã đánh ngã hắn, không có chút gì khó khăn.
"Thiếu niên này còn đáng giá tài bồi một chút. Làm người phải như thế này, ai như tên kia, dám chơi bẩn với ta." Thiếu niên tóc trắng lầm bầm, khiến cho Nguyễn Lâm tưởng rằng đang xem thường mình, đã tức càng thêm bực, lập tức phóng tới.
"Mẹ nó, còn dám xem thường ta?"
Hắn vừa mới vận dụng Linh thuật liền bị phá vỡ, nắm đấm của thiếu niên tóc trắng nện thẳng lên mặt.
Oành!
Thân thể gã chìm vào trong nước, ý thức dần nhạt đi.
"Cùng cảnh giới có kẻ mạnh như vậy sao???....."
"Vậy hắn ở đâu, mời ra đi."
"Hắn đang bận việc, không thể đến được...."
"Vậy thì ta không tin!" Cô nàng quả quyết, vỗ mạnh lên mặt bàn khiến nó vỡ vụn.
"Không tin là chuyện của ngươi! Ta cóc quan tâm!"
Thanh Long Tông Chủ bị giận nghẹn gần chết, lúc này bộc phát ra khí thế vô cùng cường đại. Nhưng ai ngờ Thanh Liên tiên tử bộc phát ra cũng không kém bao nhiêu, hai luồng khí thế va chạm lập tức đánh vỡ không gian!
Một vị Đường Chủ lúc này sợ run cả người, quay sang hỏi một vị trưởng lão:
"Sao họ lại đối chọi gay gắt như vậy thế bác?"
"Chú em còn trẻ, có nhiều chuyện không biết. Cách đây tầm tám mươi năm, khi lão tông chủ muốn truyền vị thì lúc đó có ba nhân tuyển. Một là Thanh Liên Tiên Tử, hai là đương nhiệm tông chủ, ba là một vị Hộ Pháp. Cả ba đều tài năng hơn người, bởi vậy lão tông chủ đã ra một nhiệm vụ, bắt ba người họ làm."
"Vậy kết quả ra sao?" Vị Đường Chủ trẻ tuổi cố chống đỡ áp lực khủng bố từ mấy vị Tôn Giả, gặng hỏi:
"Ba người kia chỉ có hai người trở về, trong đó đương nhiệm tông chủ hoàn thành nhiệm vụ. Từ đó hai người họ như nước với lửa, chỉ cần có chuyện gì sẽ làm to ra rồi đánh nhau."
Oành!
Hai người bọn hắn còn chưa nói xong thì Giang Giới Chủ đã tiến lại, tế ra một con sông xanh biếc quấn lấy mấy tên trưởng lão đường chủ, thản nhiên nói:
"Đến giờ rồi. Trước hết đi ra ổn định các đệ tử, tiện thể thống kê số liệu đi."
"Rõ!"
Ngày hôm đó, đệ tử Thanh Long Giang tông tự nhiên thấy một hiện tượng lạ.
Không gian trời cao vỡ nát, để lộ ra một con Thanh Long khổng lồ bơi lội trong hư không, xung quanh là từng đóa từng đóa hoa sen rực rỡ, tản ra ánh sáng dịu nhẹ, thấm đẫm tâm hồn người.
Cường giả Tôn cấp trở lên, lúc giao chiến thường sẽ tiến vào trong tầng hư không thứ nhất, bởi vì uy lực Linh thuật của bọn hắn quá khủng khiếp, hoàn toàn có thể phá hủy một vùng đất rộng cả mấy vạn cây số. Trong khu vực đó trừ phi là đạt chiến lực Tôn Giả, nếu không sẽ bị đánh thành bụi cám, xương cốt cũng không còn.
Đương nhiên, có một số trận chiến không cần phải thực hiện trong tầng hư không thứ nhất, ví như khi Tần Thiên chém giết Tôn Giả của Bắc Minh Đế quốc, thực lực hai bên thật sự quá chênh lệch, chỉ cần vài ba chiêu là có thể kết thúc, bởi vậy cũng không cần phí công tiến vào đó làm gì
Hết chương 293